Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

Tình yêu thương

- Ngày bé, gia đình tôi rất nghèo, bố mẹ làm công nhân nhà máy Dệt Nam Định nhưng chị em tôi luôn hơn hẳn bọn trẻ trong xóm. Những lúc nghèo khó mới thấy ba mẹ tôi cố gắng cho gia đình nhiều như thế nào.



- Bài học đầu tiên ba dạy tôi phải biết thương yêu và kính trọng những người thân của mình.
- Có bao giờ bố mẹ bạn nói: “Hãy kết hôn với người mình thật sự yêu chưa”. Bố mẹ tôi đã khuyên tôi như thế đấy. Bố mẹ tôi lấy nhau từ hai bàn tay trắng và đã tự lập miệt mài và không ngừng nghỉ để chúng tôi có cuộc sống tốt đẹp như hôm nay.
-Tôi luôn thấy ba mẹ âu yếm hay nhìn nhau với đôi mắt yêu thương trìu mến. Từ đó tôi nghiệm ra tình dục có ý nghĩa với hôn nhân thế nào, gần gũi vuốt ve, những câu nói trìu mến giúp ích cho tổ ấm ra sao.

- Bạn trai tôi bây giờ cũng rất bận rôn nhưng anh ấy không ngừng quan tâm đến tôi. Mỗi lúc có thể là anh lại gọi điện nhắn tin đơn giản để được nghe giọng nói của tôi mỗi ngày. Chúng tôi gần gũi nhau và chia sẻ với nhau mọi điều, từ nấu một bữa cơm tối, dọn dẹp nhà cửa đến những bộn bề suy tư cuộc sống.

- “Điều tôi học được từ cha mẹ là tình yêu hoàn toàn có thể giống như trong cổ tích. Sau gần 30 năm chung sống, căn phòng của bạn vẫn có thể được thắp sáng nhờ người bạn đời thân yêu”.




Tôn trọng



- Mẹ dạy tôi biết coi trọng hạnh phúc gia đình, tôn trọng những người xung quanh. Nhìn cách mẹ chăm lo và quan tâm tới bố, tôi hiểu rằng phải có sự tôn trọng tuyệt đối dành cho cha của những người con mình thì mẹ tôi mới tận tuỵ và làm việc hết mình đến thế.
- Tôi và bạn trai chưa bao giờ thoả hiệp hay cố gắng về điều này bởi chúng tôi hiểu yêu là tôn trọng và tin tưởng nhau.



- “Hai người không bao giờ giống nhau, bạn cần cư xử với người ấy theo cách mà bạn muốn nhận lại. Mỗi khi mắc lỗi, hãy nhớ rằng rắc rối đến rồi đi. Để có được tình cảm bền vững, mỗi người cần biết tha thứ và bỏ qua. Khi đã làm được điều đó, bạn sẽ biết rằng mình tìm được đúng người.





Thỏa hiệp và khoan dung



- “Yêu ai đó đủ nhiều, bạn sẽ yêu những điểm tốt và khoan dung với điểm xấu của họ”.
- Bài học tiếp theo mà tôi học được từ mẹ là không bao giờ to tiếng với chồng trước mặt các con. Có vấn đề gì bố mẹ thường trao đổi lúc chỉ có hai nguời. Nó làm tôi nhầm tưởng về một gia đình không bao giờ va chạm cả. Thật ra thì gia đình nào cũng sẽ có lúc “cơm không lành canh không ngọt” nhưng tôi cảm ơn lắm cách cư xử của mẹ đã nuôi dưỡng trái tim trong sáng của tôi làm tôi luôn hạnh phúc trong ngôi nhà chỉ biết tiếng cười và tình thương yêu thôi.
- “Sau gần 30 năm bố mẹ chung sống, điều quan trọng nhất tôi học được từ hôn nhân của họ là cho dù mọi chuyện có xấu đến đâu vẫn luôn có giải pháp và thỏa hiệp, chỉ cần bạn chân thành muốn điều ấy xảy ra”. Mẹ còn nói nhỏ với tôi: “Người phụ nữ nên biết nhịn thì gia đình sẽ luôn yên ấm con ạ. Tôi thì chưa đủ trải nghiệm, chưa đủ trưởng thành để có được những đức tính ấy, nhưng có lẽ đến một lúc nào đấy tôi lại có những cái giống mẹ tôi bây giờ thì sao nhỉ?

- “Tôi nghiệm ra rằng tình yêu lớn dần lên sau tất cả những biến cố tốt và xấu số phận mang lại”.

- “Tôi học được cách để quá khứ ngủ yên. Hãy tha thứ cho người khác vì những gì họ đã nói trong lúc nóng giận, hãy tìm đến nhau để xin lỗi. Đừng đợi người kia chủ động làm lành”.


Chân thành



- “Không có lòng chân thành, một mối quan hệ sẽ không đi đến đâu cả. Nói dối ư? Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Điều này được tôi nghiệm ra từ tình tyêu của mình. Và tôi phải rất cảm phục bạn trai tôi, người sống rất ngay thẳng và chân thành trong tình yêu. Anh dạy tôi rất nhiều điều trong cuộc sống, từ cách ứng xử đến đối nhân xử thế sao cho phải đạo và có nhiều lúc khi anh có chuyện không vui, tôi giảng giải cho anh một hồi thật thuyết phục, truyền cảm rồi cả hai tự nhiên phá lên cười bởi những điều tối nói ra …….. cũng chính là những lời anh thường dạy tôi thuở nào.


Chung lưng đấu cật

- Mẹ tôi thường ví von: “ Gia đình như một chiếc thuyền mà bố là hoa tiêu mà mẹ là thuyền trưởng” Hồi ấy tôi chưa hiểu ý nghĩa câu nói đó, giờ đây khi đã lớn chút rồi và cũng đang chuẩn bị xây dưng một chiếc thuyền cho riêng mình, tôi mới thấu hiểu những điều mẹ nói. Người đàn ông thì lo những việc lớn, còn người phụ nữ lại chăm lo những công việc cụ thể, tỉ mỉ hơn, và công việc nào cũng quan trọng cả. Những người hoa tiêu thuyền trưởng ấy đã giúp thuyền cấp bến bờ hạnh phúc và bình an. Tôi tự hào vì mình có bố mẹ tuyệt vời như thế.

- “Hai người mới tạo thành hôn nhân. Cả hai cần sẵn lòng hỗ trợ và trao nhau yêu thương. Khi mọi chuyện không suôn sẻ, hãy sát cánh giúp nhau vượt qua. Bố mẹ tôi đã làm vậy suốt 30 năm rồi”.
- Tình yêu hiện tại của tôi có quá nhiều sóng gió nhưng nghĩ tới bố mẹ, tôi càng tự tin vào bản thân không bao giờ bỏ cuộc nửa chừng cả. Anh ơi! Chúng ta cùng cố lên nào!


Luôn cố gắng



- “Bố mẹ dạy tôi rằng luôn phải cố gắng hết sức, nhất là trước những gì mình thực sự yêu”.
- “Đừng bao giờ dừng lại và đừng bao giờ ngừng cố gắng” Mẹ thường nói với tôi khi tôi đã trở thành một cô gái lớn thực sự. Tôi khâm phục sự chăm chỉ miệt mài của bố mẹ, và cho đến khi bố mẹ tôi đã 50 nhưng vẫn không ngừng phấn đấu làm việc. Mỗi lúc nhìn mẹ bận rộn với công việc nhưng vẫn dành thời gian nấu những bữa cơm hợp khẩu vị bố, tôi thấy sự rạng ngơìư trong ánh mắt mẹ và nụ cười ngọt ngào từ bố. Tôi trân trọng những giấy phút ấmcúng âấybiết bao nhiêu. Mẹ nói: “Ba mẹ có làm việc thì mới làm gương cho các con noi theo được.
- “Mọi lĩnh vực đều đòi hỏi lao động nghiêm túc và hôn nhân cũng vậy. Cần có sự nỗ lực, thỏa hiệp, dâng hiến và không ngừng cố gắng ở cả hai người”. Nhất là trong tình yêu, khi mà rủi ro tan vỡ thì nhiều hơn là kết quả ngọt ngào, bởi thế đừng bỏ cuộc nếu như bạn chưa làm hết khả năng mình nhé.


Chia sẻ

- “Đừng bao giờ đi ngủ mà trong lòng vẫn bực tức. Hãy trò chuyện về cảm xúc của nhau và cố gắng đặt mình vào người kia để nghĩ. Luôn bên nhau, vì nhau, biết lắng nghe và yêu vô điều kiện”. Đó là điều mà mẹ đã chia sẻ với tôi.

- “Cư xử với nhau rất quan trọng. Nếu có gì đó ở người ấy khiến bạn phiền lòng, hãy nói cho người ta biết. Đừng ngậm tăm rồi mong rằng mọi việc sẽ thay đổi. Làm sao người ấy thay đổi được nếu bạn không nói cho người ta biết?”. Và như thế tôi tin rằng bạn cũng sẽ trằn trọc cả đêm mà thôi. (Tôi cũng đã rút ra chân lí này sau vài lần giận dỗi với bạn trai đấy)



Hài hước

- Mẹ tôi đã giúp cho bố- từ người luôn nghiêm túc, ít nói và đặc biệt không biết đùa thành người hay cười, đã biết lúc nào mẹ đang hài hước và thỉnh thoảng còn đùa lại nữa. Chúng tôi cũng học lây được tính này ở mẹ nên cả nhà lúc nào cũng rộn rã tiếng cười. Hãy luôn mỉm cười mọi lúc có thể bạn nhé!
- Bạn trai tôi cũng đặc biệt vui tính, anh luôn làm cho tôi bật cười bởi những câu chuyện, những cái nheo mắt hay những tràng cười giòn ra mỗi khi tôi bị mắc lừa. Mỗi khi giận dỗi gì là mặt tôi bí xị ra, nhéo mũi, nhéo tai anh là anh kêu toáng lên : “Bớ làng nước ơi có người ăn hiếp tôi nè”. Lúc ấy tôi chỉ biết tủm tỉm cười: “Sau này em mà đánh con có khi anh lại kêu khóc trước nó ấy chứ nhỉ”….SMILE



Và điều cuối cùng bố đã dạy tôi khi tôi chia sẻ với bố về tình yêu của mình: “ Con ạ! Tình yêu giống như một cái cây. Nó được nảy mầm, đâm chồi rồi lớn dần…thành một cây trưởng thành. Một ngày cây sẽ đơm hoa và kết trái. Từ trái xanh sẽ thành trái chin và khi nào trái chín thơm và ngon nhất, con hãy hái nó. Lúc ấy là lúc cần phải có quyết định cho hôn nhân để bước sang giai đoạn mới. Nếu không trái cấy ấy không còn chin nữa mà thành hỏng, nẫu, và phải bỏ đi.”
Bạn có hiểu bố tôi muốn nói gì không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét