Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2009

Khi đi dự tiệc công ty

Ai đi làm cũng sẽ có lúc được hoặc phải dự những buổi tiệc do công ty tổ chức hay do các đối tác mời. Nếu bạn không hề mảy may nghiêm túc về việc này và cho rằng cứ thể hiện đúng con người thật của mình thì bạn nên xem lại.

Tại sao vậy? Đây là một dịp rất hiếm có để bạn thể hiện những gì mà bạn chưa có cơ hội thể hiện trong bốn bức tường nhàm chán của công sở. Ngược lại, đây cũng là dịp rất dễ để người khác nhìn thấy những khiếm khuyết mà ngày thường bạn không có lý do để thể hiện. Vậy thì, dù muốn hay không, bạn phải đầu tư thời gian và suy nghĩ để có thể biến những bất lợi thành thế mạnh cho mình tại các buổi tiệc công ty.



Những lưu ý sau sẽ giúp bạn trở nên tuyệt vời trong mắt sếp và đồng nghiệp:

Những điều cần tránh

Dẫn theo người không mời: Khi giấy mời dự tiệc của công ty không đề cập đến việc bạn có thể “đính kèm” bạn bè hay người thân thì bạn tuyệt đối không nên mang theo. Một phần là vì nhà hàng và công ty chỉ chuẩn bị đủ phần ăn cho những người được mời, một phần vì người mời chỉ muốn riêng một loại đối tượng nào đó mà họ muốn.

Nếu giấy mời đến từ một công ty đối tác và bạn không muốn đi một mình hoặc bạn thấy công ty và người bạn của mình cũng quan tâm đến sự kiện thì bạn cần gọi điện hỏi trước bên chủ của bữa tiệc.

Uống quá nhiều: Một trong những điều mà bạn rất nên tránh là thể hiện mình một cách thái quá bằng cách uống quá nhiều tại một bữa tiệc của công ty. Uống đến mức nói năng lung tung, hành động không kiểm soát được, nôn thốc nôn tháo thì chẳng còn thể diện gì. Mặc dù, công ty tổ chức tiệc là để nhân viên vui chơi và thư giãn, nhưng bạn cũng nên giữ chừng mực và cư xử nhã nhặn.

Buôn chuyện hay kể chuyện cười thô thiển: Tiệc công ty là dịp để mọi người trò chuyện cởi mở và chân tình với nhau, nhưng cũng có thể vì vài ly rượu mà bạn nói ra những điều không nên. Bạn nên nhớ luôn có những quy tắc và giới hạn nhất định cho các câu chuyện phiếm như vậy. Bạn chỉ nên nói những chuyện chung chung như chuyện học hành các con, chuyện thời trang và những câu chuyện không quá riêng tư.

Nói quá nhiều về công việc trước người lạ: Thật bất lịch sự nếu bạn đi cùng bạn hoặc người thân mà bạn lại cứ trò chuyện về công việc với đồng nghiệp mà không để ý đến cảm giác của người đi cùng. Bạn chỉ nên nói vài câu về công việc như một lời chào xã giao hay bắt đầu câu chuyện. Hãy chọn những chủ đề mà hầu hết những người dự tiệc đều quan tâm và có thể tham gia.

Những điều nên làm

Định vị đúng loại tiệc: Bạn nên xem kỹ giấy mời. Lưu ý đến địa điểm, thời gian, tính chất bữa tiệc, trang phục để định vị bạn sẽ thể hiện ở vai trò gì trong bữa tiệc. Thông thường các bữa tiệc chính thức tại các khách sạn sang trọng luôn được ghi rõ việc khẳng định sự tham gia, trang phục yêu cầu là gì: casual (trang phục thường); smart casual (thường nhưng cầu kỳ, đẹp), evening/smart entire: lịch sự.

Mời ai đó đi cùng nếu được cho phép: Nếu trong thư mời nói rằng bạn có thể đưa ai đó đi cùng thì bạn nên làm như vậy. Đó là một cách hay để giúp đồng nghiệp hiểu bạn hơn về một khía cạnh nào đó của cuộc sống ngoài công việc của bạn.

Khéo léo đánh bóng tên tuổi trước các nhân vật chủ chốt: Hãy dùng tiệc công ty như cách giúp bạn quảng bá bản thân với cấp quản lý. Họ là những người khá bận rộn vào ngày thường nhưng tại buổi tiệc họ sẽ cho phép mình vui chơi và trò chuyện với người khác, kể cả cấp dưới, cho dù không phải là cấp dưới trực tiếp của họ. Vì vậy, hãy tự giới thiệu và làm quen với các nhân vật này, nói đôi điều về bạn như sở thích, chuyên ngành và thế mạnh của mình.

Lựa chọn trang phục phù hợp và trang nhã: Dĩ nhiên không có quy định nào nói rằng bạn phải mặc thế nào khi dự tiệc công ty, nhưng tốt nhất bạn hãy chọn trang phục phù hợp hoàn cảnh, trang nhã và lịch sự. Nên tránh ăn mặc quá gợi cảm như thể đến quán bar hoặc vũ trường. Hãy nhớ tiêu chí chọn trang phục cho các bữa tiệc công ty là lịch sự, cuốn hút và phù hợp.

Tạo không khí vui vẻ: Theo tình hình kinh tế hiện nay, tiệc cuối năm của công ty khó mà nhộn nhịp và vui vẻ như mấy năm trước. Hầu hết mọi người đều có cảm giác lo lắng vì tình hình kinh tế sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến đời sống của họ. Tiệc là dịp để bạn vui chơi và chia sẻ niềm vui với mọi người, vì vậy bạn hãy bỏ lại phía sau những lo lắng và buồn chán, tận hưởng bữa tiệc hết mình với tinh thần tích cực và lạc quan nhất.

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

Học cách tha thứ

Bài sưu tầm

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Biết tha thứ cho những người làm ta đau đớn sẽ mang lại một cảm giác yên bình mà ta không thể có được khi ôm lấy mối hận thù. Ngoài ra, tha thứ còn làm ta khoẻ mạnh hơn cả về thể chất lẫn tinh thần.

Một nghiên cứu tại Đại học Hope ở Michigan, Mỹ, đã cho thấy con người bị căng thẳng về tim mạch đáng kể khi họ hình dung kế hoạch trả thù những người làm đau mình. Nhưng sức ép sẽ giảm đi rất nhiều khi họ mường tượng đến cảnh tha thứ cho những người phạm lỗi. Các nhà khoa học tại Đại học Stanford cũng tìm thấy những ai biết thứ tha có các cơn giận dữ và triệu chứng stress ít hơn rất nhiều so với những người giữ mãi mối hận.

Để vết thương mau lành, hãy làm theo những lời khuyên sau:

Đừng đợi nhận được lời xin lỗi

Thông thường chúng ta rất biết cách bảo vệ lẽ phải của mình: “Không lý gì tôi phải tha thứ cho hắn trước trừ phi hắn thừa nhận sai phạm và xin lỗi tôi.”

Nhưng nếu chúng ta chấp nhận tha thứ trước khi nhận được lời xin lỗi thì chúng ta sẽ tránh được tình trạng tâm trí bị đeo đẳng bởi cơn giận dữ trong khoảng thời gian dài. Thường thì chính chúng ta mới là người gánh chịu các thiệt hại do sự tức giận gây ra. Điều này có khác gì bạn tự mình đặt niềm vui, sự thanh thản dễ chịu của bản thân vào tay người khác?

Tìm cách thông cảm với sự xúc phạm

Người ta có thể đã hành động vì sự vô tâm, nỗi lo sợ hoặc niềm đau của chính họ. Có một câu nói rằng: Đằng sau bất kỳ hành động thô lỗ nào, thường là một chuyện đau lòng.

Hãy tự đặt mình vào vị trí của người lầm lỗi, hoặc viết một bức thư cho chính mình dưới quan điểm của họ.

Đừng quên bản thân cũng từng gây ra không ít lỗi lầm

Thường sẽ đau đớn hơn rất nhiều khi chính mình phải suy ngẫm về lỗi lầm của mình. Nhưng cần phải làm thế để tìm lại sự cân bằng. Nhìn vào sự thật này để thấy rằng người khác có thể tha thứ cho mình thì tại sao mình không thể làm điều này nhỉ?

Làm mới sự tha thứ

Những cảm giác đau đớn sẽ vẫn tồn tại cho dù bạn đã bỏ qua chuyện cũ. Có những lúc bạn sẽ cần phải làm mới lại sự tha thứ của mình. Nhưng vượt qua sự hận thù sẽ làm bạn thảnh thơi bước tiếp. Nghiên cứu cũng cho thấy những ai tha thứ sẽ cảm thấy nỗi đau không còn nặng nề như trước.

Cuối cùng, đưa bản thân vào danh sách tha thứ

Tha thứ cho người cũng chính là tha thứ cho bản thân.

Không phải lúc nào cũng nên nói thật

Bài sưu tầm
Nguồn: Dân trí - Tác giả: Hoài Nam
Người sưu tầm: khatvong

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Nói sự thật không đúng lúc đúng chỗ đôi lúc lại tệ hơn cả một lời nói chưa thật vì nó có thể làm tổn thương, thậm chí là sự xúc phạm đến người khác. Đừng nhân danh sự thật để "hạ bệ" hay cho phép mình làm tổn thương đến người khác.

Những lời “xát muối”

Bạn vẫn tự hào mình là người luôn nói thẳng nói thật, chẳng bao giờ nói dối, nhưng hãy xem cách nói thật của bạn đã hẳn là tốt chưa nhé. Nếu nói thật mà rơi vào những hoàn cảnh, trường hợp sau thì bạn cần phải làm “kiểm điểm” bản thân.

Mọi người rất ngại nhắc đến “điểm yếu” của những người kém may mắn về hình thức, cũng như hoàn cảnh gia đình đến việc học hành vì sợ làm họ tổn thương thì bạn lại vô tư đến mức vô tâm “xơi” tất cả những điều đó (tất nhiên đó là sự thật) lên khi có cơ hội.

Cô bạn cùng lớp vốn chẳng được xinh xắn gì, đã chẳng mấy tự tin về vẻ ngoài của mình, mặc một chiếc áo mới để mong nhận được một lời khen từ bạn bè. Có thể chiếc áo không hợp với họ nhưng lúc đó không nhất thiết bạn phải nói: “Tớ nói thật là cậu mặc gì cũng chẳng đẹp được”.

Gặp mẹ của cô bạn cùng phòng, bạn ngạc nhiên vì bác ấy… già trước tuối, bạn tỉnh bơ… nói thật: "Úi, mẹ cậu đó á? Sao vừa già vừa xấu thế? Mẹ tớ cũng gần 50 mà trẻ lắm nhé!". Ừ, thì bạn đang nói rất thật nhưng bạn có nghĩ đến cảm giác của của cô bạn mình lúc đó? Hãy thử hình dung, ai nói trước mặt bạn điều tương tự như thế về bố mẹ mình, bạn có dễ chịu nổi không?

Biết hoàn cảnh của gia đình bạn tận chân tơ kẽ tóc, bạn đi rêu rao sự thật ngay: “Nhà cái ấy nhé, chán ghê cơ, nhà gì mà lụp xụp, mốc meo. Bố nó suốt ngày say rượu…”. Đây là sự thật nhưng cô bạn đã không muốn nhắc đến, và chắc chắn họ sẽ rất buồn khi bạn là người “công bố” điều này.

Một học sinh kém trong lớp đang trong giai đoạn cố gắng nhưng kết quả vẫn chưa mấy khả quan. Thầy cô, bạn bè đang ra sức động viên họ thì bạn lại “bồi” cho một câu "chết người': “Cậu cố làm gì cho mệt người, đã dốt thì cứ hoàn dốt thôi”.

Rất nhiều, rất nhiều sự thật kiểu này bạn đang nói hàng ngày nhưng bạn xem có mấy ai muốn nghe hay không?

Hãy biết lựa lời

Người ta nói “Sự thật mất lòng” thật chẳng sai trong các trường hợp trên. Nói ra những sự thật này chẳng những làm mất lòng, tổn thương mà còn là một sự xúc phạm đến người khác.

Vậy nhưng, chứng bệnh “nói thật” kiểu này khá nhiều bạn trẻ bây giờ mắc phải vì với họ đôi lúc không đơn thuần chỉ nói ra suy nghĩ của mình mà còn xem đó là cách “hạ bệ” người khác. Lúc này, cũng chẳng ai ghi nhận bạn là người dám nói thẳng nói thật mà bạn trở thành một người vô duyên, vô tâm, thích châm chọc cũng như lôi người khác để làm trò đùa.

Bạn sẽ chống chế bảo vệ mình: “Nhưng đó là sự thật và là suy nghĩ thật của tớ”. Lời bạn nói cũng có thể là suy nghĩ của những người khác nhưng tại sao người ta không nói ra? Sự thật đó có cần thiết phải nói ra đâu bạn? Nếu không thể biết nói một lời động viên, khuyến khích người khác thì tốt nhất lúc đó bạn hãy im lặng.

Nhiều bạn luôn tự hào vì mình là người dám nói thẳng nói thật nhưng chỉ toàn nhằm vào những sự thật để châm chọc người khác. Còn có những điều “chướng tai gai mắt”, những oan ức của mọi người cần lên tiếng thì lại im thin thít.

Sự thật không bao giờ là sai nhưng nói sự thật không đúng lúc đúng chỗ nhiều lúc còn tệ hơn cả một lời nói dối. Nếu những lời nói dối nhưng không làm ảnh hưởng, tổn thương đến người khác, ngược lại còn đem đến niềm tin, niềm vui cho mọi người thì vẫn còn hơn rất nhiều “nói thật không đúng chỗ”.

Suy nghĩ về cuộc sống - chuyện của người trồng ngô

Bài sưu tầm
Nguồn: Hoahoctro - Thục Hân dịch
Người sưu tầm: taratata

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Tại vùng trang trại xa xôi, có một người nông dân năm nào cũng trồng được những cây ngô rất tốt. Năm nào ông cũng mang ngô tới hội chợ liên bang và năm nào ngô của ông cũng đạt giải nhất. Ai cũng cho rằng ông có những bí quyết riêng độc đáo. Có một lần, một phóng viên phỏng vấn ông và phát hiện ra rằng người nông dân luôn chia sẻ những hạt giống ngô tốt nhất của mình với những người hàng xóm ở các trang trại xung quanh.

- Tại sao bác lại chia những hạt giống tốt nhất đi, trong khi năm nào họ cũng đem sản phẩm đến cùng hội chợ liên bang để cạnh tranh với sản phẩm của bác? - Phóng viên hỏi.

- Anh không biết ư?- Người nông dân thật thà đáp - Gió luôn thổi phấn hoa và cuốn chúng từ trang trại này sang trang trại khác, từ cánh đồng này sang cánh đồng khác. Nếu những người hàng xóm quanh tôi chỉ trồng được những cây ngô xấu thì việc thụ phấn do gió rõ ràng sẽ làm giảm chất lượng ngô của chính trang trại của tôi. Tức là, nếu tôi muốn trồng được ngô tốt, tôi cũng phải giúp những người xung quanh trồng được ngô tốt đã!

Cuộc sống cũng như vậy. Những người muốn được hạnh phúc phải giúp những người sống quanh mình hạnh phúc. Những người muốn thành công phải giúp những người quanh mình thành công. Giá trị cuộc sống của bạn được đo bằng những cuộc sống mà bạn “chạm” tới.

Tế nhị là gì

Bài sưu tầm
Nguồn: Internet - Tác giả: Châu Hà
Người sưu tầm: taratata

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Tế nhị là gì? Vì sao ta phải tế nhị?

Ðó quả là một vấn đề phức tạp và hết sức... tế nhị.

Có người lại bảo: thanh niên thì ít tế nhị. Phải chăng đức tính tế nhị chỉ dành cho những người từng trải trên trường đời. Thực ra không phải như vậy. Tế nhị thuộc về đạo đức, một nhân cách con người.

Tính e dè là một tình cảm bình thường của con người, là chất liệu tạo thành tính tế nhị.

Ðó là về mặt nội dung, còn về hình thức thì đó là tiếng nói và lý trí của lòng tốt con người.

Những con người tự cao tự đại thì không có nhiều chất tế nhị, vì ở nơi họ không có sự tương quan giữa khả năng và quyền lợi của mình với khả năng và quyền lợi của người khác.

Ðiều gì mình không muốn người khác làm cho mình thì mình đừng làm cho người được xem là tiêu chuẩn để làm thước đo tính tế nhị. Bởi vì trước khi mình định làm một việc gì đó, không những cần xem xét nó có chính đáng hay không? Có hợp đạo lý làm người hay không ? Mà còn cần phải xét xem những người chung quanh mình cảm nhận được hành động đó như thế nào?

Hãy thử đặt mình vào địa vị đối tượng hành động của mình để biết cảm giác của họ sẽ ra sao?

Người biết cách cư xử tế nhị sẽ mang lại sự hòa thuận vui vẻ với mọi người ở chung quanh.

Thí dụ như là:

• Khi xảy ra xích mích hay xung đột, bạn nên nhận lỗi về phần mình. Hãy nhớ câu ngạn ngữ : " Một bước lùi bằng mười bước tiến".

• Hãy kìm nén sự nóng giận của mình và dùng những lời lẽ thật tế nhị thuyết phục người khác nhận ra lỗi của mình.

• Trước hết, hãy tự trách bản thân mình vì bạn không phải là người hoàn hảo. Như người xưa đã dạy: "Tiên trách kỷ, hậu trách nhân".

• Luôn luôn giữ thể diện cho đối phương của mình, bởi vì chỉ khi bạn tôn trọng người khác thì bạn mới được họ tôn trọng lại.

• Nên nhìn nhận một cách khách quan những phần phải của họ để tự rút ra cho mình những bài học về đối nhân xử thế.

• Cố gắng tìm cách xoa dịu sự nóng nảy của họ cũng như bản thân mình bằng nụ cười tươi như hoa hay là nói lên những câu dí dỏm hài hước để cả hai cùng biết thông cảm nhau hơn .

• Hãy bình tĩnh trước mọi tình huống. Ðừng vì một chút tự ái nông nổi của mình mà xúc phạm người khác.

• Luôn tỏ ra thật nhã nhặn. Chính thái độ ôn hoà của bạn sẽ dễ dàng thuyết phục được những người xung quanh ta.

Sự lễ độ là một trong những nét chủ yếu của văn hoá ở một con người.

Sự lễ độ cùng với cách cư xử tế nhị và những cử chỉ tao nhã sẽ tạo thành cho bạn một phong cách lịch sự khiến cho mọi người chung quanh vô cùng quý mến và nể phục bạn.

Nếu bạn nhường chỗ cho một phụ nữ hay người già trên xe bus bằng một cử chỉ lộ liễu , phô trương... thì tất nhiên trong thái độ cư xử của bạn không có tính tế nhị, và như vậy cũng chưa phải là lịch sự.

Phép lịch sự cần cả sự lặng lẽ - đó là điều cần nhớ. Tế nhị là ý thức về mức độ trong tất cả mọi lãnh vực chứ không chỉ trong cử chỉ xã giao. Thật vậy, không có gì bực mình hơn là một người nào đó mà ta không ưa lại cứ vỗ vai, vỗ lưng ta... rồi buông ra những tiếng mày, tao suồng xã mỗi lần gặp mặt.

Ngay cả giữa những người bạn thân với nhau, thì một sự "hồn nhiên" quá đáng cũng có hại nhiều hơn là có lợi.

Tế nhị không bao giờ là sự giả dối, thủ đoạn, những cái mà người ta khinh ghét nhất.

Giữa tế nhị với sự khôn vặt, giả dối có một lằn ranh nhất định. Tính tế nhị đi liền với sự chân thành và lòng tôn trọng người khác.

Người tế nhị cũng là người khiêm tốn. Không kín đáo đến mức khó hiểu, biết im lặng khi cần thiết. Không xúc phạm đến lòng tự trọng của người khác, cũng không tò mò thóc mách, không chế giễu người khác trước mặt cũng như sau lưng. Ngược lại, tế nhị cũng không phải bày tỏ lòng quan tâm quá mức cần thiết.

Có những cái vặt vãnh mà ta đừng nên xem thường, như không nên tự tiện lục túi, đọc trộm nhật ký và lưu bút, thư riêng…

Nhưng tuyệt nhiên tế nhị không đối lập với tính nguyên tắc, không đối lập với lòng can đảm đấu tranh bảo vệ chân lý, lẽ phải, đặc biệt là đối với những vấn đề lập trường, quan điểm sống, quan điểm đạo đức.

Cần phải biết phản ứng đúng lúc đối với những điều xúc phạm con người - vì đó cũng là một sự tế nhị với yêu cầu cao nhất. Chúng ta cần có sự tế nhị mang tính nguyên tắc chứ không cần sự tế nhị bao che, giản đơn.

Con người tế nhị bao giờ cũng mang vẻ đẹp của lòng nhân hậu, tinh thần cao thượng và sự hiểu biết giàu có trong đời sống.

Học cách xin lỗi

Bài sưu tầm
Nguồn: www.petalia.org
Người sưu tầm: ljnhku

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Cho mình xin lỗi" - thật là dễ dàng để viết câu này xuống giấy. Nhưng khi phải thốt ra với một ai đấy, ta thường cảm thấy "nghẹn nghẹn" trong cổ họng, như danh ca Elton John đã từng nói: "Xin lỗi dường như là từ khó nói nhất".

Xin lỗi là sự công nhận chúng ta đã làm một điều sai trái - dù đấy là một lời bình phẩm vô tình, một hành động nông nổi hay một cử chỉ không đẹp. Bằng lời xin lỗi, chúng ta muốn đưa ra thông điệp như sau: "Mình cảm thấy vô cùng ân hận và giày vò vì việc mình đã làm. Mong bạn hãy tha thứ cho mình!". Cũng chính vì điều này mà khi xin lỗi, chúng ta thường cảm thấy bản thân quá... "nhỏ nhoi", thấp bé", rằng xin lỗi là dấu hiệu của sự yếu đuối, của sự mất quyền lực và để cho nguời khác "nắm đầu"

Tuy nhiên, một thực tế cho thấy là "nhân vô thập toàn", không có ai trên cuộc đời này dám vỗ ngực tự hào là mình hoàn hảo cả. Cho nên, việc bạn sẵn lòng nhận lỗi lầm, đối diện thẳng thắn với nó và hành động để đưa mọi việc vào trật tự tốt đẹp như cũ, cho thấy nguồn sức mạnh tinh thần lớn lao và cá tính tuyệt vời của bạn. Bạn bè (người thân, đồng nghiệp, cha mẹ v.v...) sẽ không đánh giá thấp những nỗ lực của bạn. Ngược lại, họ sẽ đánh giá bạn cao hơn, mở rộng lòng hơn cho sự tha thứ và bỏ lại đàng sau quá khứ những niềm đau, nỗi buồn.

Nên xin lỗi vào lúc nào?

Trong bất cứ trường hợp nào đi nữa, câu xin lỗi cần phải được thực hiện càng sớm càng tốt, để chứng tỏ sự thiện chí của bạn. Nếu cứ chần chừ biện hộ cho rằng bạn không cần xin lỗi vì chẳng có lỗi chi cả, hoặc bạn sẽ xin lỗi với một số điều kiện từ đối tượng, thì e rằng bạn đang làm vấn đề rắc rối thêm. Hãy nhớ lại những chi tiết sau đây để bạn hiểu rõ sự cần thiết và khẩn cấp của một lời xin lỗi:

• Bạn đã phát biểu một câu nói gì đấy không được duyên dáng, êm tai cho lắm và bạn đã nhìn thấy nét đau đớn ngạc nhiên trên khuôn mặt người ấy? Như vậy là bạn đã làm tổn thương bạn mình không ít!

• Ðã có ai la hét, gằn giọng, hạ bệ bạn bằng những ngôn từ không trau chuốt chưa? Hẳn bạn sẽ không ưa thích gì, thậm chí bực bội nữa là khác. Vậy mà bạn đã làm điều ấy cho người thân yêu của mình, thật đáng trách biết bao!

Một số người có tâm hồn nhạy cảm hơn những người khác. Ðiều mà bạn cho là nhỏ nhoi lại có sự tác động rất lớn đến cuộc sống của họ. Hoặc khi đôi bên tranh cãi nhau, ai cũng cố đưa ra những lời nói "nặng ký" nhất để giành chiến thắng, và bạn nghĩ rằng "kẻ kia" phải hạ mình xin lỗi bạn mới đúng. Vấn đề cần bàn ở đây không phải là việc bạn có chủ ý làm người khác tổn thuơng, thất vọng, đau đớn hay không, mà là việc bạn đã gây ra "tội ác" ấy, dù bạn thật sự "vô tội". Bằng bất cứ gịá nào, bạn hãy xin lỗi và nói cho người ấy hiểu, rằng bạn không cố ý làm một việc xấu như vậy. Xin lỗi sớm trong trường hợp này chứng tỏ bạn rất dũng cảm và nhanh nhạy, còn hơn là khi bị "dồn đến mức đường cùng" rồi mới tỏ thái độ ân hận muộn màng, thì lời xin lỗi sẽ không còn giá trị lớn nữa.

Phải tự hoàn thiện bản thân

Biết xin lỗi là nét sống lành mạnh của một con nguời có lòng tự trọng và biết chia sẻ với cảm xúc của những người khác. Tuy nhiên, việc lạm dụng từ "xin lỗi" quá thường xuyên sẽ bớt đi nét đẹp vốn có của nó. Nếu bạn xin lỗi mà cứ tiếp tục phạm sai lầm tuơng tự, người khác sẽ nghi ngờ mức độ thành thật của bạn. Hãy cho từ "xin lỗi" một tác động lớn hơn và kỳ diệu hơn, khi sự tự hoàn thiện bản thân chứng tỏ bạn đã để tâm và trí để cải thiện mối quan hệ theo chiều hướng tốt đẹp.

Nói câu xin lỗi như thế nào?

Nói câu xin lỗi là một bước quan trọng để sửa chữa lại những lỗi lầm, thiệt hại mà bạn đã gây ra thông qua hành động "trêu ngươi" vừa rồi. Thế nhưng, phụ thuộc vào mức độ thiện chí của bạn, bạn vẫn có cách hay nhất để xây dựng lại niềm tin và những cảm xúc tốt đẹp giữa đôi bên.

• Không nên xin lỗi qua email, điện thoại, nếu như bạn có điều kiện gặp trực tiếp

• Hãy nói câu xin lỗi bằng ánh mắt chân thành, cử chỉ thân ái, từ tốn.

• Không nên biện luận dài dòng để "chạy tội", mà hãy nhìn thẳng vào vấn đề và nhận lãnh trách nhiệm về phía mình.

• Thể hiện một cử chỉ đặc biệt của lòng tốt khác hẳn ngày thường, để tạo ra sự khác lạ đáng lưu ý trong cung cách ứng xử.

• Nếu có thể thì nên tặng hoa kèm với lời xin lỗi, bạn sẽ thấy cực kỳ "ép-phê".

• Sau khi đã xin lỗi xong, bạn cần phải biết tha thứ cho bản thân mình trước, bởi vì bạn đã công nhận sai lầm và cố gắng để sống tốt hơn. Hãy rút kinh nghiệm để trở thành một con người mới mẻ hơn, tích cực hơn, khôn ngoan hơn. Nếu không, bạn sẽ phải hối tiếc và lại phải xin lỗi 1001 lần nữa!

huật xử thế của người xưa - lòng tự ái của con người

Bài sưu tầm
Nguồn: Thuật xử thế của người xưa - Nguyễn Duy Cần
Người sưu tầm: khatvong

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Philippe, vua nước Macédoine, khi đang đem quân vây thành Méthone, có một tên cung thủ đại tài tên là Aster đến xin vào đội tinh binh của nhà vua. Người ấy khoe rằng tài nghệ cung tiễn hay lắm, chim bay dầu lẹ đến bậc nào, y bắn cũng không sai bao giờ. Vua ghét đứa khoe mình nên phán rằng: Được, để ta đánh trận với chim sẻ, bấy giờ ta sẽ dùng đến tài ngươi.

Aster nghe câu nói mỉa mai ấy, lấy làm căm tức vô cùng, liền chạy thẳng vào thành bị vây chờ dịp trả thù.

Một hôm Aster đứng trên bờ thành, thấy vui Philippe đang đi kinh lý các trại quân đóng ngoài thành, liền lấy một cây tên, viết vào mấy chữ: “Gởi cho con mắt bên hữu của vua Philippe”, rồi bắn xuống. Tên trúng giữa mắt phải của vua. Vua sai sứ cầm chiếc tên vào trả lại trong thành giặc, phê lên trên mũi tên rằng: “Ta mà lấy được thành này, Aster sẽ bị xử trảm”.

Sau quả y lời.


Vua Philippe, thật đã mua đắt cái cao thú được nói một lời có ý vị. Nhưng mà, Aster lại mua rất đắt cái thú trả được thù. Cái lòng hiềm thù nhiều khi nó ngộ chúng ta mà đưa chúng ta đến chỗ bại. Cái tính châm chích người ta cũng chẳng nguy hiểm kém gì.

Đành rằng nói được những câu thâm trầm, khiến cho kẻ khác sợ ta, nhưng chúng sợ ta thì ít mà lòng oán hận lại nhiều. Những lời nhạo báng để lấn áp người, để thỏa được lòng tự ái của mình, khiến cho lòng người bị chạm lấy đau khổ không thể quên được.

Thường thường người ta có thể tha thứ cho ta một cái tội ác dễ hơn là tha thứ cho ta một lời nói độc.

Cái “tôi” có phải là dễ ghét đâu theo như lời Pascal. Nó là cái chữ dễ yêu nhất trong đời. Nhưng vì ta đã quá nâng niu chiều chuộng nó… mà thành ra cách cư xử trong đời ta gây không biết bao nhiêu sự vụng về, ân hận, đau khổ, tai ương… Và cũng chính vì thế mà Pascal mới thốt ra câu nói chua cay này, “Cái tôi thật đáng ghét”.

Cái “tôi” chẳng những dễ yêu mà thôi, nó lại là trung tâm điểm của vũ trụ là khác. Bao nhiêu sự vật trong đời, chung quy đều quây quần theo cái cốt ấy: Bản ngã.

Như ta đã thấy, lòng tự ái là nguồn gốc lớn của muốn sự đắng cay chua xót ở đời. Muốn cho tâm hồn được bình tĩnh, thời không có gì kỵ bằng lòng tự ái. Trong các thị dục, thị dục về lòng tự ái là vô độ hơn cả: trong các khổ não, cái khổ não do lòng tự ái gây ra là khó tránh và thường thống thiết hơn.

Có người nói: “Lòng tự ái đã là kẻ thù cho sự bình tĩnh bên trong, nó lại cũng là kẻ thù cho sự yên ổn bên ngoài nữa. Phàm khi lòng tự ái được thỏa mãn là tất có xâm phạm đến bên ngoài…”

Lòng tự ái của ta xui khiến ta bao giờ cũng chăm chăm đáu đáu chỉ chực có dịp miệt kẻ khác để cho khỏi bị kẻ khác miệt mình. Thành ra nhiều người trong chúng ta bao giờ cũng cứ lo đi dòm ngó người khác; xem ai có gì xấu thì phô trương lên, ai có gì tốt thì bài bác đi, để nuôi cái lòng tự đắc của mình.

Xem đấy đủ rõ câu “Ẩn ác dương thiện” (che dấu, bỏ qua cái xấu, biểu dương, khen ngợi điều tốt của người khác) của cổ nhân khó thi hành biết chừng nào! Tại sao? Tại lòng tự ái của chúng ta quá nặng, thường tin rằng dìm được người ta là đem được mình lên, chê cái dở của người tức là đem được cái hay của mình ra… Thật không gì vụng về bằng! Khiến nên, ở đời, trong sự giao tế hằng ngày, gây cho ta không biết bao nhiêu khốc hại.

Như vậy, ta có thể thấy tất cả bí quyết của nghệ thuật cư xử có thể gồm trong hai nguyên tắc quan trọng:

1. Chớ chạm vào lòng tự ái của ai cả.

2. Ẩn ác dương thiện.

Nguyên tắc thứ nhất thuộc về tiêu cực; còn nguyên tắc thứ hai thuộc về tích cực. Cả hai không phải là những câu châm ngôn chỉ sự khôn dại cho người đời mà thôi, mà thật ra nó là câu nói của lòng Nhân, hay ít ra, của lòng yêu chuộng Công Bình.

Người xưa há không có bảo: “Kỷ sở bất dục, vật ư thi nhân” sao? Cái gì mình không muốn người làm cho mình, thì đừng làm cho kẻ khác. Có ai là người muốn bị người ta chạm đến lòng tự ái của mình không? Thế sao mình lại thích lấn áp người trong lời nói để người ta phải đỏ mặt, tía tai cho cam. “Làm cho người ta cùng lý đến phải ngậm miệng, đỏ mặt, toát mồ hôi, mình tuy hả lòng thật, nhưng đấy là người nông nổi khắt khe làm sao…”. Thế là bất công, mà cũng là bất nhân nữa…

Nhưng rồi, hả lòng được một ít mà lắm khi còn di hại cho mình đến thảm khốc cũng không chừng… Thế thì đâu phải chỉ bất công, bất nhân mà lại còn bất trí nữa là khác.

Bạn muốn thành một người nói chuyện có duyên?

Bài sưu tầm
Nguồn: Đắc nhân tâm - Dale Carnegie - Nguyễn Hiến Lê dịch
Người sưu tầm: khatvong

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Trong một bữa cơm tối tại nhà một người bạn làm nghề xuất bản, tôi được gặp một nhà thực vật học có danh. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi được gặp một nhà thực vật học và ông ấy nói chuyện nghe muốn mê. Tôi xích lại gần, nghe ông diễn giải về các loài cây cỏ và những chi tiết lạ lùng về một cây rất tầm thường là khoai tây... Ông khuyên tôi nhiều điều rất quý về cách giữ gìn khu vườn nhỏ của tôi.

Trong bữa tiệc đó, có mười hai ông khách nữa mà tôi như không biết có ai hết: tôi phạm hết thảy những điều thường thức về xã giao để nghe trong mấy giờ đồng hồ nhà thực vật học của tôi.

Tới nửa đêm tôi xin phép ra về. Sau này có người cho hay rằng, tôi vừa ra khỏi phòng, nhà thông thái đó quay lại với ông chủ nhà, khen tôi thế này, thế khác và cho rằng câu chuyện tôi rất hứng thú và tôi là một người ăn nói có duyên.

Tôi mà nói chuyện có duyên ư? Nhưng hôm đó tôi có thốt ra nửa lời nào đâu?

Giả thử tôi có nói, thì câu chuyện đã xoay qua một vấn đề nào khác rồi, vì về khoa thảo mộc học, tôi hoàn toàn không biết chút gì hết. Tôi chỉ mê mẩn nghe thôi. Vì những điều ông giảng giải kích thích tôi nhiều lắm. Ông ấy thấy rõ như vậy và điều đó làm cho ông vui là lẽ tự nhiên.

Chăm chú nghe một người nói, khác gì nhiệt liệt khen ngợi họ. Một thi sĩ nói: "Say mê nghe lời của một người, tức là tôn kính họ, mà rất ít người không cảm động trước sự tôn kính đó".

Tôi ngỏ ý muốn được tái ngộ ông và thật tình tôi bây giờ rất muốn được gặp ông lần nữa.

Đó, chỉ vì vậy mà ông khen tôi nói chuyện khéo, sự thật tôi chỉ là một thính giả kiểu mẫu và biết cổ vũ ông nói thôi.

Cư xử để thành công

1: Biết nghĩ đến người khác

2:Sự hợp tác

3:Sự chân thành

4:Biết lắng nghe

5:Sự nhường nhịn

6:Sự bao dung

7:Các bài học khác về cư xử

6 lời khuyên để giải quyết công việc hàng ngày một cách hiệu quả

Bài tự viết

Lời giới thiệu:

Nội dung:


Bạn đến văn phòng và chán nản khi thấy nhiều công việc ngập đầu đang chờ bạn? Bạn phải giải quyết cùng một lúc nhiều công việc và đang hoang mang không biết bắt đầu từ đâu? Bài viết sau đây cho bạn những lời khuyên giúp giải quyết công việc hàng ngày một cách hiệu quả và với một tâm trạng bình tĩnh hơn. Những lời khuyên này chủ yếu dành cho các bạn đang đi làm nhưng các bạn sinh viên hay các bạn nội trợ cũng có thể áp dụng trong công việc học tập hay trong việc nhà hàng ngày của mình.

Trước khi bắt tay vào giải quyết công việc

Lời khuyên 1: Viết ra những công việc cụ thể cần làm trong ngày

Sau khi đến văn phòng để bắt đầu một ngày làm việc mới, việc đầu tiên là bạn nên ghi ra cụ thể những công việc cần làm trong ngày. Ban có thể ghi ra những công việc này trên giấy sticker và dán trên bàn làm việc của mình. Ghi ra cụ thể những công việc cần làm sẽ giúp bạn: (1) hình dung ra được cụ thể (chứ không phải là mơ hồ) về khối lượng công việc cần làm trong ngày từ đó sẽ giúp bạn bình tĩnh hơn để giải quyết công việc và (2) tránh được việc quên hay bỏ sót công việc.

Lời khuyên 2: Tách công việc lớn và phức tạp ra thành nhiều công việc nhỏ và dễ thực hiện

Khi ghi ra công việc cần làm, bạn nên ghi một cách cụ thể các công việc cần làm, càng cụ thể càng tốt. Đừng nên ghi chung chung như: “Làm việc với tất cả các khách hàng” mà hãy ghi cụ thể “1. Làm việc với khách hàng A”, “2. Làm việc với khách hàng B”.

Nếu phải giải quyết một công việc lớn và phức tạp thì bạn nên chia công việc đó ra thành nhiều công việc nhỏ và dễ thực hiện. Ví dụ nếu giám đốc của bạn yêu cầu bạn viết một báo cáo dài 20 trang về tình hình sản xuất kinh doanh của Công ty A thì bạn có thể chia tách ra thành những công việc nhỏ sau đây để dễ thực hiện:

1. Đọc các báo cáo về tình hình sản xuất kinh doanh của Công ty A và ghi lại những điểm cần lưu ý, những thông tin thu thập được qua các báo cáo.

2. Gặp và thảo luận với giám đốc Công ty A (và các phòng ban có liên quan) về những thông tin thu thập được qua các báo cáo.

3. Viết báo cáo về tình hình sản xuất kinh doanh của Công ty A.

Trong mỗi công việc ở trên bạn có thể tiếp tục chia tách ra thành những công việc nhỏ hơn. Ví dụ bạn có thể chia tách việc viết báo cáo ra thành các việc: (1) viết phần mở đầu, (2) viết phần nội dung và (3) viết phần kết luận.

Bắt đầu công việc từ đâu?

Lời khuyên 3: Bắt đầu từ những công việc dễ

Nhiều người bắt đầu một ngày làm việc bằng việc giải quyết những công việc khó để rồi chán nản và hoang mang khi gặp khó khăn trong lúc giải quyết những công việc khó này. Trí óc của chúng ta cũng như một cỗ máy, nó thường bắt đầu một cách ì ạch và chỉ được “khởi động” hay “hâm nóng” lại sau một khoảng thời gian làm việc. Như vậy, để khởi động bạn nên bắt đầu từ công việc dễ và chuyển dần sang những công việc khó. Như vậy, khi trí óc bạn đã đi vào guồng máy hoạt động trơn tru thì cũng chính là lúc bạn giải quyết những công việc khó dần.

Một lợi ích khác của việc giải quyết công việc từ dễ đến khó là sau khi hoàn thành những công việc dễ bạn sẽ dần dần tăng thêm lòng tự tin và sự phấn khởi làm việc trong bạn. Và với sự tự tin và phấn chấn được tích lũy dần trong khi bạn làm những công việc dễ, bạn sẽ cảm thấy dễ dàng hơn khi giải quyết công việc khó.

Lời khuyên 4: Bắt đầu từ những công việc khẩn cấp

Bạn nên dành thời gian để giải quyết những việc khẩn cấp trước. Những công việc không khẩn cấp bạn nên để sau. Ví dụ nếu bạn cần thiết phải gọi điện cho ai đó thông báo về một việc quan trọng thì ban nên sắp xếp thời gian goi điện ngay trước khi làm các việc khác. Lợi ích của việc giải quyết những công việc khẩn cấp trước là nó sẽ mang lại cho bạn sự bình tình và thanh thản trong tâm hồn để làm việc. Bạn sẽ không phải lo âu hay áy náy về một công việc khẩn cấp chưa giải quyết.

Trong khi giải quyết công việc

Lời khuyên 5: Giải quyết dứt điểm từng công việc

Tại một thời điểm bạn nên tập trung vào giải quyết một và chỉ một công việc mà thôi. Hãy dành toàn bộ sự tập trung cho công việc bạn đang giải quyết và tạm thời quên đi các công việc khác. Đừng lo âu, đừng bồn chồn về các công việc khác. Cho dù các công việc khác có nhiều bao nhiêu thì chúng chỉ được hoàn thành khi bạn từng bước, từng bước hoàn thành từng công việc.

Lợi ích của việc giải quyết dứt điểm từng công việc là bạn sẽ cảm thấy vui hơn và tự tin hơn sau khi hoàn thành mỗi công việc. Càng để dở dang nhiều công việc chưa hoàn thành càng làm cho bạn cảm thấy bồn chồn lo lắng, và chắc chắn điều này sẽ ảnh hưởng không tốt đến khả năng làm việc và chất lượng công việc của bạn.

Tất nhiên, nếu vì một lý do nào đó bạn không thể hoàn thành dứt điểm một công việc (ví dụ chưa có đủ dữ liệu hoàn thành một báo cáo), thì bạn có thể giải quyết một công việc khác trong khi chờ đợi và quay trở lại hoàn thành công việc đó khi có điều kiện.

Sau khi giải quyết xong công việc

Lời khuyên 6: Hãy tự thưởng cho mình sau khi hoàn thành mỗi công việc

Sau khi hoàn thành mỗi công việc nho nhỏ bạn nên tự thưởng cho mình dưới một hình thức nào đó. Bạn có thể đi uống một tách trà hay nghe một bản nhạc trước khi quay trở lại tiếp tục giải quyết công việc khác (tất nhiên là bạn không nên nghe hết cả một đĩa nhạc rồi mới quay lại làm việc :-). Lợi ích của việc làm này là bạn tự tạo ra một động lực cho bản thân để phấn đấu hoàn thành công việc.

Sau khi hoàn thành một công việc tôi vẫn thường lấy bút gạch đi công việc trong danh sách công việc mà tôi dán trên bàn làm việc của mình. Tôi còn ghi bên cạnh công việc hoàn thành 2 chữ “hoàn thành”. Mỗi lần làm như vậy tôi cảm thấy một niềm hạnh phúc mênh mông. Càng có nhiều từ “hoàn thành” được ghi trong danh sách công việc như vậy, tôi càng tiến dần đến mốc hoàn thành tất cả công việc trong ngày. Bạn cũng có thể làm như vậy phải không? Chúc bạn giải quyết các công việc hàng ngày một cách hiệu quả.

Giải quyết công việc

1: Đặt mục tiêu rõ ràng

2: Nhìn nhận và phân tích vấn đề

3:Chọn và dùng người

4:Tìm kiếm và đánh giá thông tin

5:Giải quyết công việc

6:Quản lý thời gian

7:Nắm bắt cơ hội

8:Các kỹ năng khác

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009

Kỹ năng ứng xử

Bạn có muốn trở thành người dễ gần, có muốn trở thành người được mọi người yêu mến. Rất dễ, hãy làm theo những bước sau:

Ứng xử là gì mà quan trọng thế?

Là sự phản ứng của con người đối với sự tác động của người khác trong những tính huống xác định.
Ứng xử không thể hiện sự chủ động trong giao tiếp mà chủ động trong phản ứng có sự lựa chọn, tính toán, thể hiện qua thái độ, hành vi, cử chỉ, cách nói năng - tuỳ thuộc vào tri thức, nhân cách nhằm đạt kết quả giao tiếp cao nhất.

Để ứng xử cho vừa lòng nhau cần có những thuộc tính tâm lý sau:1. Năng lực quan sát đối tượng
- Là khả năng định hướng ban đầu qua khuôn mặt, dáng người, cách nói năng qua đó có những phán đoán ban đầu về chân dung đối tượng tiếp xúc
2. Kỹ năng biểu hiện ý nghĩ, tình cảm, nhận thức của mình với người khác:
- Tạo ra sự cảm tình, đồng cảm với ta
3. Tôn trọng nhân cách người giao tiếp
- Luôn nhìn thấy cái tốt, không định kiến về đối tượng giao tiếp
4. Năng lực tự chủ trong các tình huống giao tiếp
- Là một điều kiện quan trọng để giao tiếp thành công.
- Khi bị cảm xúc chi phối, con người dễ hành động mà không ý thức hết hậu quả của hành động của mình
III. Bí quyết thành công trong ứng xử
1. Đề cao vai trò và vị thế của đối tượng giao tiếp
2. Biết người biết ta
- Biết người để ứng xử cho hợp lý
- Biết ta để có cách ứng xử phù hợp, càng khiêm tốn, càng ít bộ lộ cái mạnh, cái yếu của bản thân càng tốt.
3. Tôn trọng nhân cách người tiếp xúc với ta
- Mỗi cá nhân ở địa vị nào, hoàn cảnh gì, lành lặn hay khuyết tật, giầu hay nghèo đều có lòng tự trọng. Xúc phạm đến nhân cách là xúc phạm đến lòng tự trọng.
- Tôn trọng nhân cách của người đối thoại giúp họ tin tưởng ở ta hơn, tạo điều kiện giao tiếp cởi mở.
4. Giữ thể diện cho người
- Trong tranh luận, chúng ta có xu hướng chứng minh là ta đúng, còn người khác sai => gián tiếp phủ nhận, coi thường người đối thoại, làm tổn thương danh dự của họ.
5. Đặt địa vị của mình vào địa vị của người khác để xét đoán họ.
- Để hiểu, đồng cảm với họ
6. Sử dụng lời khen
7. Luôn giữ nụ cười trên môi và những giọng nói ngọt ngào
8, Cố gắng nhớ những cái cần nhớ
9. Quan tâm đến người, người sẽ quan tâm lại
10. Biết lắng nghe người khác nói.
Chúc thành công :lol:

Phần III: Bí quyết thành công trong ứng xử,

8, Cố gắng nhớ những cái cần nhớ

Tuổi đời càng lớn, công việc càng bận rộn và càng phải tiếp xúc với nhiều ngưởi... thì cái mục "cố nhớ những điều cần nhớ" này càng trở nên khó khăn vô cùng các bác ạ - (ấy là nhà cháu tự xét kinh nghiệm của mình). Ví dụ nhớ lấy ngày sinh nhật của người nào đó mà mình quan tâm hay quí mến để kịp thởi gởi một lời chúc, một thiệp mừng..., tất nhiên là một cách ứng xử rất đẹp rồi. Nhưng phiền nỗi đó là điều nhà cháu hay quên nhất. Ngay cả ngày sinh của bố mẹ hay của bà xã nhà cháu, nhà cháu vẫn thường chỉ nhớ ra khi... được nhắc thôi! Hic, nhà cháu nghiệm thấy "những điều cần nhớ" này có khi là nhiều vô số kể đối với cái trí nhớ cùn mòn của nhà cháu!

Nhân đây nhà cháu xin "lái qua" một chút về kỹ năng ứng xử của nhà tâm lý khi tiếp xúc với thân chủ của mình, đặc biệt nhấn mạnh đến khả năng "nhớ những điều cần nhớ" của nà tâm lý đó. Hồi nhà cháu còn học môn Tâm lý trị liệu, cô Tô Thị Ánh từng chia sẻ một "mẹo vặt" khá hay, nay xin kể lại cho bà con nghe nhé.

Số là mỗi khi tiếp chuyện và lắng nghe người thân chủ đến phòng trị liệu của mình, cô T.T.Ánh thấy là việc cầm viết ghi ghi chép chép những điều thân chủ vừa nói là rất không tiện. (Không tiện vì nhiều lý do, nhà cháu nghĩ nếu có dịp, mình phân tích về những lý do này thì cũng có nhiều điều hay lắm).

Việc dùng máy ghi âm lưu lại cuộc nói chuyện thì lại càng bất tiện hơn nữa (vì điều kiện kỹ thuật thời đó đã đành, mà còn vì có khi thân chủ cảm thấy không thoải mái).

Như vậy thì làm cách nào nhà trị liệu có thể ghi nhớ được các chi tiết quan trọng trong những lời tâm sự có khi rất dài dòng, rất lúng túng, rất lộn xộn, rất rời rạc của thân chủ đây? Mà nếu không nhớ được đầy đủ, ít là những điểm quan trọng, thì làm sao nhà trị liệu có thể kết nối được những mảnh vụn rời rạc đó để có được một bức tranh tương đối hoàn chỉnh và chính xác về vấn đề và về nhân cách của thân chủ đây?...

Thế là trong suốt thời gian chăm chú lắng nghe thân chủ, hễ ghi nhận được một chi tiết quan trọng là cô ấy lại bấm một đốt ngón tay (đặt ngón cái vào đốt tay đầu tiên của ngón trỏ, rồi cứ thế tiếp tục đến các đốt sau và các ngón sau...). Cứ thế, sau khi thân chủ trình bày xong, thì cô biết là mình có bao nhiêu chi tiết cần phải nhớ, ví dụ 6, 7 hay 10, 15 v.v... Trí óc của nhà trị liệu phải làm việc liên tục và khá căng thẳng để ôn lại nhanh chóng và đấy đủ tất cả những điều quan trọng đó, ngay trong buổi tiếp chuyện và cả sau khi thân chủ đã ra về. Khi thân chủ đã về rồi, nhà cháu thấy cô Ánh thường dành thời gian ôn lại và ghi lại ngay ra giấy đủ hết những chi tiết quan trọng, xếp vào hồ sơ, và sẽ đem ra đọc lại sau này khi sắp sửa gặp thân chủ lần kế tiếp...


Chấp nhận điều tồi tệ nhất - một phương cách vượt qua sự lo âu

Bài sưu tầm
Nguồn: Quẳng gánh lo đi và vui sống - Dale Carnegie - Phan Hiếu, Nguyễn Hiến Lê dịch
Người sưu tầm: khatvong

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Đây là phương pháp do Willis H.Carrier đã tìm ra: Ông là một kỹ sư đã sáng tạo ra kỹ nghệ điều hòa không khí và đứng đầu tập đoàn Carrier ở Syracuse. Phương pháp này là một trong những phương pháp thần diệu để giải quyết những vấn đề rắc rối.

Ông nói:

“Khi còn trẻ, tôi giúp việc công ty luyện kim Buffalo ở New York. Người ta giao cho tôi sáng tạo một máy lọc hơi để dùng trong một nhà máy lớn ở Crystal City, tại bang Misourri. Công việc đó tốn hàng chục nghìn đô la, có mục đích lọc hơi trong lò cho hết chất bẩn, rồi dùng hơi đó để đốt than mà không hại cho máy.

Phương pháp lọc hơi đó còn mới mẻ, từ trước mới thí nghiệm có một lần và trong những điều kiện không thuận tiện lắm. Khi tôi bắt tay vào việc ở Crystal City thì những trở lực bất ngờ mới hiện ra.

Cái máy tôi tạo ra chạy cũng được nhưng không hoàn hảo, không đúng như lời chúng tôi cam kết. Khi sự thất bại đó đã hiển hiện rõ ràng thì tôi choáng váng gần như có kẻ nào đập mạnh vào đầu óc tôi vậy. Dạ dày và ruột tôi như cuộn lại, tôi lo lắng tới nỗi mất ngủ trong một thời gian dài.

Sau cùng lương tri nhắc tôi rằng: lo lắng như vậy vô ích và tôi kiếm ra một phương pháp để tự giải quyết sự ưu tư đó, phương pháp ấy đã đem cho tôi một kết quả thần diệu, trên ba mươi năm nay, tôi luôn dùng để diệt lo lắng.

Nó giản dị vô cùng, ai cũng áp dụng được. Có ba giai đoạn:

Giai đoạn thứ nhất:

Tôi can đảm phân tích tình thế một cách ngay thẳng và tự hỏi: Nếu thất bại thì kết quả tai hại nhất sẽ ra sao? Không ai bỏ tù, hoặc bắn tôi mà sợ, điều đó thì chắc chắn, có lẽ tôi sẽ mất việc, cũng có lẽ hãng sẽ gỡ bỏ bộ máy của tôi đi và làm như vậy cái vốn 20.000 đô la mà hãng đã bỏ vào việc đó sẽ tan ra như khói.

Giai đoạn thứ hai:

Sau khi đã nghĩ tới những hậu quả tai hại nhất có thể xảy ra, tôi nhất quyết đành lòng nhận nó, nếu cần.

Tôi tự nhủ: “Sự thất bại đó là một vố đập vào danh tiếng ta và có thể làm cho ta mất việc, nhưng dầu việc này mất, ta vẫn có thể tìm kiếm được việc khác, thì đã lấy gì làm tai hại cho lắm? Còn về phần các ông chủ của tôi, thì họ sẽ nhận là công ty đang thí nghiệm môt phương pháp mới để tẩy hơi. Thí nghiệm ấy làm tốn cho họ hai mươi ngàn đô la. Song họ có thể chịu được sự lỗ đó. Họ sẽ tính vào quỹ nghiên cứu, vì như đã nói, đây chỉ là một cuộc thí nghiệm”.

Sau khi đã xét được những kết quả tai hại nhất có thể xảy ra và đành lòng nhận nó, nếu cần, tôi cảm thấy một điều cực kỳ quan trọng là: tức thì tinh thần tôi lại thảnh thơi, bình tĩnh như xưa vậy.

Giai đoạn thứ ba:

Từ lúc ấy, tôi bình tĩnh dùng hết thời giờ và nghị lực để tìm cách giảm bớt tai hại của những hậu quả mà tôi đã cam lòng chịu nhận.

Tôi rán tìm cách cho bớt lỗ, tôi thí nghiệm nhiều lần và sau cùng thấy chắc chắn rằng, nếu chịu bỏ thêm 5.000 đô la nữa, để cải tạo một bộ phận thì máy của chúng tôi hoàn hảo.

Chúng tôi làm đúng như vậy và hãng chúng tôi chẳng những đã chẳng lỗ 20.000 đô la còn được lời 15.000 đô la là khác.

Tôi tin chắc rằng không bao giờ tôi nghĩ ra được cách cải tạo đó, nếu tôi cứ rối rắm như trước. Vì sự lo lắng đưa ta tới hậu quả tai hại là làm cho ta mất hết khả năng tập trung tư tưởng.

Khi ta lo, óc ta luôn luôn chuyển từ ý này sang ý khác và cố nhiên ta mất năng lực quyết định.

Trái lại, khi chúng ta can đảm nhìn thẳng vào những tai họa khốc hại, vui lòng chịu nhận nó, thì lập tức ta bỏ ngay được hết những nỗi lo lắng tưởng tượng để tự đặt ta vào một tình cảnh khách quan có thể giúp ta tập trung hết tư tưởng vào vấn đề mà ta đang cần giải quyết.”

Chính giáo sư William James, người sáng lập ra khoa tâm lý thực hành, đã khuyên học sinh của ông: “An tâm nhận cảnh ngộ ấy đi” vì “nếu ta bằng lòng nhận ra sự đã xảy ra, ấy là bước đầu đi tới sự thắng những tai hại do bất cứ biến cố nào”.

Sau khi đã an tâm chấp nhận một cảnh ngộ thì ta sẽ cảm thấy bình tĩnh trong tâm hồn và lý trí sẽ sáng suốt hơn để ta suy nghĩ và cải thiện tình thế.

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

Tức giận là tự làm khổ mình

Bài tự viết
Lời giới thiệu:
Nội dung:
Tức giận ai là đem cái ngu dại của người đó làm khổ mình. Hãy tha thứ đi, không phải là cho người đâu mà là cho chính ta đó. Tha thứ là ta tự giải thoát mình khỏi một mối bực tức và phiền muộn trong lòng.Kẻ làm ta bực tức có thể đang sung sướng phởn phơ (vì nó có biết gì đâu!). Trong khi ta lại ngồi đây, ôm một mối bực tức trong lòng đến mất ăn mất ngủ. Vậy thì tự mình làm khổ mình như vậy có phải là cực kỳ ngu xuẩn không?Còn tức giận ai tức là còn coi trọng người đó. Hãy quên kẻ đó đi. Và nếu phải tiếp xúc thì hãy vui vẻ với người đó và tự nhủ:

“Ta đang tiếp xúc với với một đứa trẻ con, nó không ý thức được việc nó đang làm.” Tha thứ và không nghĩ đến kẻ đó mới là đứng trên nó một bậc.Có ai đời đi tức một kẻ điên, một kẻ mất trí không? Vậy thì đi tức một kẻ ngu, đi tức một kẻ không biết nghĩ làm gì cho mất công.Thay vì giành thời gian để bực tức, hãy giành thời gian để quan tâm và chăm sóc đến những người xứng đáng nhận được sự yêu thương của ta.Hãy mỉm cười đi và sẽ thấy cuộc đời thật hài hước.

Và những hành động ngu dại của người khác cũng là những điều hài hước.Hãy mỉm cười đi và sẽ thấy cuộc đời còn nhiều người để ta yêu thương, cuộc đời còn nhiều việc để ta quan tâm. Và cuối cùng hãy nhớ điều này: Ngoại trừ chính bản thân ta, không một ai, không một kẻ nào có thể tước đoạt được sự vui vẻ và thanh thản trong tâm hồn ta.

Bí quyết thành công và hạnh phúc

Bài tự viết
Lời giới thiệu:
Nội dung:
Đâu là bí quyết để thành công? Đâu là bí quyết để hạnh phúc? Trong cuộc đời mình chắc ai cũng đã từng đặt ra những câu hỏi này và có lẽ nhân loại đã đặt ra câu hỏi này từ hàng nghìn năm trước và sẽ tiếp tục đi tìm câu trả lời trong hàng nghìn năm sau.Trong bài viết này tôi sẽ đưa ra câu trả lời cho 2 câu hỏi trên. Tôi sẽ trả lời câu hỏi thứ 2 trước: Đâu là bí quyết hạnh phúc? Hãy suy ngẫm và bạn sẽ có được hạnh phúc sau khi đọc câu trả lời về bí quyết hạnh phúc. Câu trả lời về bí quyết thành công sẽ phức tạp hơn (vì bạn sẽ phải tốn thời gian và công sức hơn) và nó sẽ được giải đáp ở phần sau của bài viết.Đâu là bí quyết hạnh phúc?Nào bây giờ bạn hãy nói cho tôi biết bạn đang đi tìm hạnh phúc ở đâu. Có phải bạn đang đi tìm hạnh phúc ở việc bạn có thật nhiều tiền để hưởng thụ cuộc sống? Có phải bạn đang đi tìm hạnh phúc ở quyền cao, chức trọng để được thật nhiều người kính trọng và nể sợ? Có phải bạn đang đi tìm hạnh phúc ở danh vọng, ở sự nổi tiếng để được thật nhiều người nhắc đến tên bạn và ngưỡng mộ bạn? Có phải bạn đang đi tìm hạnh phúc ở việc có được thật nhiều sự yêu thương của một người khác phác?Tôi sẽ nói với bạn điều này: Tại sao bạn lại phải vất vả như vậy? Bạn cứ loay hoay đi tìm chìa khóa hạnh phúc ở đâu đâu trong khi chiếc chìa khóa hạnh phúc đang nằm trong chính túi của bạn. Bạn đang nắm giữ nó, chỉ có điều bạn có muốn sử dụng nó hay không mà thôi.Bạn không tin ư, vậy thì tôi sẽ nói đây là chìa khóa hạnh phúc mà chính bạn đang giữ, nó nằm ở trong chính suy nghĩ của bạn:Hạnh phúc là biết đủ, biết hài lòng với những gì mình cóTôi đoán bạn sẽ hồ nghi về câu trả lời này và sẽ băn khoăn tự hỏi: "Tại sao lại thế? Đơn giản vậy thôi sao? Tại sao hạnh phúc không phải là việc có được những gì tôi muốn có, có được thật nhiều?"Nào bây giờ bạn hãy thử nghĩ xem nếu bạn muốn có một chiếc ô tô để đi và lý do bạn muốn một chiếc ô tô là vì bạn cảm thấy nó sang trọng. Nhưng giả sử sau khi có chiếc ô tô sang trọng liệu bạn có hạnh phúc không? Biết đâu lúc đó bạn lại nói: "Tôi không cảm thấy hạnh phúc. Tôi thấy một người trông sang trọng hơn tôi khi họ đi máy bay. Tôi sẽ chỉ cảm thấy thực sự hạnh phúc khi tôi có một chiếc máy bay để đi."Nào bây giờ giả sử bạn vừa mua được một chiếc xe đạp điện và bạn cảm thấy hài lòng về nó. Bạn hài lòng vì nó giúp bạn tập thể dục trong khi đạp xe đi làm ở gần nhà, nó giúp bạn hít thở không khí trong lành và nhìn ngắm cảnh vật xung quanh khi đi dưới hàng cây. Bạn thấy nó gọn nhẹ và tiện lợi vì không phải tốn tiền mua xăng, mua bảo hiểm, và vất vả tìm chỗ đỗ như mua ô tô. Vậy thì bạn có hạnh phúc không khi bạn chỉ có một chiếc xe đạp điện thay vì một chiếc ô tô? Rõ ràng hạnh phúc của bạn, một người có một chiếc xe đạp điện, không kém gì hạnh phúc của một người có chiếc ô tô. Bạn có đồng ý vậy không?Vậy thì có thể sửa lại câu về chìa khóa của hạnh phúc ở trên (Hạnh phúc là biết đủ, biết hài lòng với những gì mình có) thành câu dưới đây sẽ đúng hơn:Hạnh phúc là biết mình thực sự cần cái gì và có được cái mình cầnBạn hãy ngừng lại một chút và suy ngẫm thật kỹ câu này. Biết đâu bạn sẽ nghiệm ra được nhiều điều. Những cái bạn thực sự cần và bạn đang có có thể là những điều rất giản dị xung quanh bạn: một sớm mai thức dậy bạn thấy khỏe mạnh không đau yếu và ngắm một bông hoa nở bên cửa sổ, bạn ăn một bữa ăn ngon và đầm ấm với những người thân, bạn uống một tách trà nóng với một người bạn tri kỷ để cùng nhau hàn huyên, tâm sự…Bây giờ tôi sẽ đưa ra lời giải đáp cho câu hỏi thứ hai: Đâu là bí quyết thành công?Đâu là bí quyết thành công?Chìa khóa thành công sẽ phức tạp hơn chìa khóa hạnh phúc. Nhưng trước tiên ta sẽ phải định nghĩa thế nào là thành công: Thành công có thể được hiểu là đạt được mục đích trong những dự định của mình. Vậy làm thể nào để thành công? Hay nói cách khác làm thế nào để đạt được mục đích trong những dự định của mình? Ví dụ như bạn nói: "Tôi muốn có 10 tỷ trong vòng 5 năm tới, vậy làm thế nào để tôi có 10 tỷ trong vòng 5 năm tới?"Tôi không biết bạn cần 10 tỷ để làm gì, vì như tôi đã phân tích ở trên, để có hạnh phúc nhiều khi ta không cần đến 10 tỷ. Mọi thứ trong cuộc đời này đều có cái giá của nó. Bạn sẽ phải bỏ ra thời gian và công sức tương ứng để có được 10 tỷ.Nếu bạn thực sự chấp nhận cái giá phải bỏ ra để có được 10 tỷ, bạn thực sự muốn biết làm thế nào để có được số tiền đó thì dưới đây tôi sẽ nói qua về 5 yếu tố bạn cần có để đạt được mục đích của mình, đây chính là một bộ gồm 5 chìa khóa để thành công:1. Suy nghĩ tốt2. Tính cách tốt3. Kỹ năng tốt4. Cư xử tốt5. Kiến thức tốtSau đây tôi sẽ phân tích kỹ hơn về 5 chìa khóa này:1. Suy nghĩ tốtTrước tiên bạn phải có một suy nghĩ sáng suốt, tức là biết kinh doanh cái gì, cái gì khách hàng thực sự cần. Rồi chẳng may trong quá trình kinh doanh nếu gặp khó khăn, trở ngại thì bạn phải có những suy nghĩ tích cực để có thể vượt qua những thử thách tạm thời đó và vững bước tiến lên.2. Tính cách tốtĐể có được 10 tỷ trong vòng 5 năm tới bạn phải biết hy sinh, bạn phải có sự tập trung, tức là dồn nghị lực vào những mục tiêu quan trọng, bạn phải có tính kiên nhẫn để có thể vượt qua được những khó khăn trở ngại, bạn phải có một sự đam mê, tức là yêu thích và hăng say trong công việc bạn đang làm. Đó là những đức tính bạn cần có để thành công.3. Kỹ năng tốtRõ ràng để có thể thành công trong kinh doanh bạn phải có kỹ năng quản lý thời gian tức là biết quản lý thời gian của chính mình và của những người làm thuê cho mình. Bạn phải biết nhìn người, biết dùng người, bạn phải biết tìm kiếm và đánh giá thông tin về sản phẩm, về thị trường và về đối thủ cạnh trạnh... Đó là những kỹ năng mà bạn cần phải học để thành công.4. Cử xử tốtNếu bạn cư xử không ra gì để rồi những người làm thuê bỏ việc và các đối tác không tin tưởng bạn thì sớm hay muộn doanh nghiệp của bạn cũng bị phá sản. Nói vậy để thấy để thành công cư xử là quan trọng như thế nào. 5. Kiến thức tốtĐể thành công, ngoài những yếu tố ở trên bạn còn cần phải có kiến thức tốt, phải am hiểu về ngành nghề mà bạn đang kinh doanh. Ngoài ra bạn cũng cần phải có một vốn sống nhất định. Đó là những kiến thức để bạn có thể thành công.Vậy đâu là chìa khóa chủ trong bộ 5 năm chìa khóa để thành công?Suy nghĩ tốt chính là chìa khóa quan trọng nhất để thành công vì nó là khởi nguồn để có được 4 yếu tố kia. Có được suy nghĩ tốt bạn sẽ có được những tính cách tốt, học được những kỹ năng tốt, biết cư xử tốt và có được những kiến thức tốt. Suy nghĩ giống như thuyền trưởng của một con tàu: nó điều khiển mọi lời nói, việc làm, điều khiển mọi hoạt động, hành vi và cách cư xử của bạn. Suy nghĩ tốt sẽ giúp bạn biết cái gì nên làm và cái gì không nên làm, cái gì nên học và cái gì không nên học, cái gì nên nói và cái gì không nên nói, cái gì nên biết và cái gì không nên biết...Qua những phân tích ở trên bạn và tôi có thể đưa ra kết luận về chìa khóa của thành công và hạnh phúc:Thành công và hạnh phúc nằm trong chính suy nghĩ của bản thânBạn có thể thấy toàn bộ các bài viết trên trang web Bài Học Thành Công là nhằm giúp bạn thay đổi những suy nghĩ của chính bản thân để từ đó bạn có trong tay chiếc chìa khóa mở toang những cánh cửa của thành công và hạnh phúc.Vậy là bạn đang nắm trong tay bí quyết thành công và hạnh phúc rồi đó. Nào bây giờ bạn hãy nói: "Tôi sẽ thay đổi suy nghĩ của chính mình để có được thành công và hạnh phúc."Tôi muốn bạn làm ngay điều này. Đừng nói là: "Tôi không thể thay đổi được suy nghĩ của chính mình." Không, mọi thứ đều có thể làm được. Không lẽ bạn có thể ngồi nghĩ mãi về những chuyện u buồn, chán nản được sao. Hãy nghĩ về những chuyện tích cực và lạc quan, hãy xây dựng cho mình những dự định tích cực và lạc quan ngay từ bây giờ. Và quan trọng nhất là hãy tin bạn sẽ làm được. Hãy tin là bạn có thể thay đổi và định hướng được suy nghĩ của bản thân, chỉ có điều bạn có muốn và quyết tâm làm điều đó hay không mà thôi.Chúc bạn thành công và hạnh phúc trong cuộc sống.-----------------Ghi chú: Bạn có thể vào những liên kết dưới đây để xem các bài viết trên trang web về 5 chìa khóa (yếu tố) để thành công:

1. Suy nghĩ để thành công
2. Tính cách để thành công
3. Kỹ năng để thành công
4. Cư xử để thành công
5. Kiến thức để thành công

Tôi kiểm soát được gì trong cuộc đời

Bài tự viết
Lời giới thiệu:
Nội dung:
Bạn đang đi xe máy và lỡ va quệt nhẹ vào một người đi xe máy khác. Người đó quay lại chửi bạn một câu tục tĩu. Bạn có nên bực tức và chửi lại người đó?Bạn biết không, tôi sẽ nói với bạn điều này: Bạn không thể hoàn toàn kiểm soát được bất cứ điều gì xảy đến với bạn trên cuộc đời này. Cái duy nhất mà bạn có thể kiểm soát được hoàn toàn chính là suy nghĩ và phản ứng của bạn!Bạn không thể thể kiểm soát được suy nghĩ của người khác. Người khác có quyền nghĩ xấu hay nghĩ tốt về bạn, tuỳ theo hiểu biết của họ về bạn.Bạn không thể kiểm soát được hành động của người khác. Người khác có quyền nói hay làm những điều làm vừa lòng hay không làm vừa lòng bạn, tuỳ theo suy nghĩ và phản ứng của họ về bạn.Bạn không thể kiểm soát được những sự việc xảy ra một cách ngẫu nhiên với bạn. Bạn đang đi dưới một hàng cây và rất có thể một bãi phân chim rơi và đầu bạn. Bạn không thể kiểm soát được việc những chú chim vô tội "phóng uế" lên đầu bạn.Điều duy nhất mà bạn có thể kiểm soát là suy nghĩ và phản ứng của bạn về những việc xảy đến với mình.Gặp người đi xe máy quay lại chửi bạn như trong tình huống ở trên, bạn có thể lựa chọn 2 cách suy nghĩ và phản ứng:1. Bạn tức giận vì anh ta đã đi sai đường. Bạn cũng quay lại "chửi" anh ta. Và rất có thể 2 người sẽ kết thúc cuộc cãi cọ bằng một trận ẩu đả trên đường phố và phải nhờ sự can thiệp của cảnh sát giao thông.2. Bạn xin lỗi và phóng xe đi tiếp và tự nhủ: "Ồ mình cũng hơi sai một chút. Có lẽ hôm qua anh ta bị vợ "cằn nhằn" hay bị sếp rầy la nên hôm nay bực tức lây sang mình."Hàng ngày bạn nên chuẩn bị tinh thần để gặp ít nhất một vài chuyện chướng tai, gai mắt. Bạn hãy tự nhủ đó là một phần tất yếu của cuộc sống. Luôn có người thế này thế khác, có chuyện thế này thế khác để làm phong phú và đa dạng cho cuộc đời.Và nếu gặp những chuyện như vậy bạn hãy tự nhủ đó là những cơ hội tốt để bạn rèn luyện sự điềm đạm. Hãy tự nhủ đó là những cơ hội tốt để bạn rèn luyện việc làm chủ suy nghĩ và cảm xúc của bản thân. Cuộc đời luôn có những cơ hội để cho bạn rèn luyện bản thân, phải không nào?Và hãy nhớ, cái duy nhất mà bạn có thể kiểm soát trên cuộc đời này chính là suy nghĩ và phản ứng của bạn! Chúc bạn luôn cảm thấy bình tĩnh và thanh thản khi đương đầu với mọi việc xảy ra trong cuộc sống!

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2009

Lòng vị tha - cho người và cho ta

04-07-2008
Bài sưu tầm
Nguồn: Vietnamnet - Việt Khuê
Người sưu tầm: khatvong

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Trong cuộc sống luôn có những điều mà ta chẳng bao giờ hài lòng, có những lời nói khiến ta bị tổn thương, có những cách đối xử làm mình buồn rười rượi… nhưng bạn đừng nên giữ những điều không vui ấy mãi trong lòng, biết tha thứ để vui sống là điều đáng để chúng ta quan tâm.

Ngạn ngữ có câu: “Hãy tha thứ và hãy quên!”, nhưng phần lớn chúng ta thường cảm thấy quên dễ hơn nhiều so với việc tha thứ cho một người nào đó đã làm ta đau lòng, thất vọng não nề. Tuy nhiên, dù khó khăn thế nào đi nữa, ta cũng nên học cách tha thứ. Fred Luskin – giáo sư tâm lý đại học Stanford, tác giả quyển sách “Hãy tha thứ vì sự tốt đẹp” – đã khuyên: “Nếu cứ gặm nhấm những nỗi đau và âm ỉ sự phục thù, bạn sẽ bị hao mòn cả về thể xác lẫn tinh thần. Tha thứ sẽ là một liều thuốc giải độc mạnh mẽ.”

Trong một nghiên cứu, Charlotte van Oyen – giáo sư tâm lý học Đại học Hope ở Hà Lan – đã yêu cầu hơn 70 đối tượng tình nguyện nhớ lại một nỗi đau trong quá khứ. Qua kiểm tra đồ đạc, người ta thấy có những đột biến đáng kể trong huyết áp, nhịp tim đập và sự tăng cơ - những phản ứng tương tự xảy ra khi bạn đang nổi cơn giận dữ. Các nghiên cứu đã kết nối giữa sự tức giận và bệnh tim. Nhưng khi các đối tượng được yêu cầu tưởng tượng ra sự thông cảm và tha thứ cho những người đã làm họ đau khổ, thì kiểm tra cho thấy nhịp tim và huyết áp đều bình ổn.

Theo Luskin, điều quan trọng hơn nữa là ai trong chúng ta cũng có thể học được cách tha thứ. “Chúng tôi hướng dẫn cho các đối tượng viết lại câu chuyện trong đầu, biến đổi nạn nhân thành người anh hùng. Nếu họ đau lòng vì bị người bạn đời phản bội, chúng tôi động viên họ hãy tự nghĩ về mình không phải như là người bị “cắm sừng” mà là người đang hy sinh và nổ lực để duy trì hạnh phúc trong hôn nhân”.

Những dấu hiệu đầu tiên cho thấy sự tha thứ có thể cải thiện sức khoẻ tổng trạng thật đáng khích lệ: một cuộc khảo sát trên 1.423 đối tượng do Viện nghiên cứu Xã hội thuộc Đại học Michigan tiến hành gần đây đã khám phá ra rằng: những ai đã từng tha thứ cho một người nào đó trong quá khứ đều cảm thấy khoẻ khoắn, nhẹ nhàng, thư thái hơn những ai cứ chôn sâu mối hận trong tim.

Tuy nhiên, vẫn còn một điều đáng suy nghĩ ; trong khi 75% người tin rằng Chúa đã tha thứ cho những lỗi lầm của họ thì chỉ có 52% người có đủ nghị lực và lòng vị tha để tha thứ cho lỗi lầm của người khác. Như vậy, tha thứ vẫn là một hành động cao cả mà chúng ta phải học hỏi suốt đời.

Tha thứ không chỉ gói gọn trong việc bỏ qua những lỗi lầm của người khác mà còn mở rộng đối với chính bản thân mình. Bạn có đồng ý rằng, chúng ta rất hay phạm phải sai lầm không? Nếu ta có thể tha thứ cho người khác thì tại sao ta không thể tha thứ cho bản thân mình. Có không ít người dễ dàng thông cảm xí xoá những điều không hay mà người khác gây nên cho mình: vui vẻ nở một nụ cười với người vô tình quẹt vào xe mình; cũng chẳng chấp nhặt một đồng nghiệp hay mượn đồ của bạn vì tính của người đó là như thế… nhưng bạn lại thật khó khăn với bản thân mình.

Nếu bạn lỡ không hoàn thành đúng tiến độ công việc, bạn cảm thấy có lỗi, điều đó là đương nhiên nhưng bạn đừng mang trách nhiệm ấy để tạo áp lực triền miên cho mình, rằng mình là người bất tài… Hãy biết dừng lại đúng lúc những điều làm mình không vui, hãy biết cách để tha thứ cho chính mình để có thể tiếp tục những bước đi kế tiếp.

Bạn hiểu lầm và trách oan một đồng nghiệp, khi bạn nhận ra sai lầm ấy bạn đã tự trách mình sao quá hồ đồ, bạn ngượng ngùng tránh gặp người bạn ấy, cảm giác xấu hổ vì tính hẹp hòi, thiển cận của mình không thể xua đi trong thâm tâm bạn… Sao bạn không sớm quên những cảm giác tiêu cực ấy đi.

Tha thứ cho người và quan trọng là tha thứ cho chính bản thân sẽ giúp chúng ta cân bằng trong cuộc sống. Tha thứ và rút ra những bài học cho mình là cách tạo nên sự thanh thản thông minh.

Một hoàn cảnh hai cuộc đời

Bài sưu tầm
Nguồn: Hạt giống tâm hồn
Người sưu tầm: taratata

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Hai đứa trẻ nọ có một người cha tối ngày say xỉn. Tuổi thơ của chúng trôi qua với hình ảnh một người cha rất đáng sợ mỗi khi nhậu say về. Năm tháng qua đi, hai cậu đã lớn và mỗi người có một cuộc sống của riêng mình.

Một nhà tâm lý học đi tìm thực tế cho bài nghiên cứu "Tác động của sự say xỉn" đã tìm đến hai người. Một người giờ đây đã trở thành phiên bản mới của cha cậu ngày xưa: một tay bợm nhậu suốt ngày chìm trong bia rượu. Còn người kia lại là một trong những người đi đầu trong việc phòng chống bia rượu.

Nhà tâm lý học hỏi người đầu tiên: Tại sao anh trở thành bợm nhậu?

Và hỏi người thứ hai: Tại sao anh lại tham gia phong trào bài trừ rượu bia?

Thật là bất ngờ, cả hai cùng đưa ra một câu trả lời: Có một người cha như vậy đương nhiên là tôi phải trở thành người như thế này rồi.

Có ai đó đã từng nói: Cảnh khổ là một nấc thang cho bậc anh tài, một kho tàng cho kẻ khôn khéo, một vực thẳm cho kẻ yếu đuối.

Hoàn cảnh không bao giờ là nguyên nhân cho những hành động không đúng mực, tiêu cực hoặc sai trái. Nó chỉ là lý do để những kẻ lười biếng, không có ý chí và tâm hồn hẹp hòi vịn vào đó để tự bào chữa cho mình mà thôi.

Trong cuộc sống, không có trở ngại nào lớn bằng việc mình cho bản thân mình cái quyền được vấp ngã.

Hai cách làm giàu

Bài sưu tầm
Nguồn: Cái dũng của thánh nhân - Nguyễn Duy Cần
Người sưu tầm: khatvong

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Ở một xứ kia, rất xa... có một ngọn núi rất cao. Trên miền núi, có những đường suối chảy rất trong ban đêm cũng còn thấy nhấp nhô ánh sáng dưới đáy... Cái trạng thái đặc biệt ấy làm cho hai lữ khách đi lạc vào khu vực ấy để ý.

Muốn khám phá cái trạng thái huyền bí ấy, hai người lấy tay mò dưới đáy và bốc lên một bụm cát để xem.

Một người la lên:

- Ý... vàng đây anh.

- Phải, vàng.

- Rồi, anh sau này, vẫn ngồi lẳng lặng suy nghĩ.

Anh trước, thì lo hốt lên đổ xuống, chơi một hồi cho đã, đứng dậy, chùi tay và thở ra, than:

- Thật vậy, đấy là chất vàng. Nhưng mà, nó có lợi gì cho mình. Anh không thấy, vàng ở đấy, chỉ là những cái mạt rất nhỏ, có thấm vào đâu mà để ý tới nó cho tốn công vô ích.

Anh ngồi suy nghĩ trả lời:

- Không. Mình phải thủng thỉnh mà bòn từ chút, rồi hiệp lại mới nên một thỏi chứ.

- Thôi anh! Tôi không phải đem cái đời của tôi chôn nơi chốn hoang sơn cùng thuỷ cốc này. Tôi muốn làm giàu một cách nhanh chóng kìa. Người ta quyết chắc với tôi rằng ở ngoài những miền biển kia có rất nhiều giống thú lạ, da nó rất quí. Anh cũng dư biết tôi là một tay thiện xạ, bá phát bá trúng. Tôi sẽ bắt đầu đi vào con đường tôi đã nói.

- Tôi cũng biết như anh vậy. Nhưng mà, tôi cũng biết cái phần số dành sẵn cho những thợ săn mạo hiểm và khinh suất, lơ đễnh đi vào chỗ đầy nguy hiểm mà không dè trước. Anh nên biết, nơi đấy là một chỗ đồng hoang cỏ cháy: không có một cái suối, có một bóng cây. Và dầu anh có thể thâu thập đặng rất nhiều tấm da quí giá đến thiên kim vạn lượng đi nữa, trước khi anh bị sự đói, khát nó vật ngã anh, anh liệu có thể một mình chở cả kho tàng ấy đi về tới quê hương xứ sở anh không?

- Tôi đây, cũng là một tay thiện xạ như anh. Tôi đây, tôi cũng biết ham muốn cách làm giàu nhanh chóng như anh. Nhưng mà, anh sẽ thấy, tôi vui lòng ở lại đây, đi bòn từ miếng vàng vụn, nhất định không đem tấm thân này xông pha trong cuộc nguy hiểm, mà tôi biết trước, sẽ đem lại cho ta toàn là những điều bất lợi.

- Anh là một người nhát gan.

- Không, tôi là người điềm đạm, tôi biết suy nghĩ sâu xa.

- Còn tôi, tôi là một người can đảm, tôi không cần suy nghĩ đắn đo gì cả.

- Anh lầm. Anh chỉ là một người nhiệt hứng nhất thời, nghĩa là một người táo bạo mà thôi.

- Vậy, thì anh không chịu theo tôi phải không? Anh sẽ hối hận khi thấy tôi sau này đầy dẫy của quí.

- Than ôi! Tôi vẫn sợ sẽ không còn thấy được mặt nhau nữa, vì tôi đã thấy trước, anh đã lăn mình vào hố sâu vực thẳm...

Ở lại một mình, sau khi đã hết sức trầm tư mặc tưởng, anh đứng dậy, một cách quả quyết, tự bảo: "Thôi! Bây giờ là tới thời kỳ hành động".

Anh đốn cây, bẻ lá về làm một cái chòi tạm, và kiếm những cách để nuôi sống bằng hoa quả... Anh đan rổ và rây để đãi vàng.

Mỗi ngày anh làm việc một cách nhẫn nại, từ sớm tới trưa, từ trưa tới chiều... không chút sờn lòng.

Nay một chút, mai một chút... và cứ mãi thế. Vàng của anh góp lại, vừa đủ cho anh mang đi, anh mới lần mò trở về quê cũ.

Ba ngày ròng rã, sớm đi tối nghỉ, anh đi gần tới ven biển. Bỗng xa xa, anh thấy dạng một vật sù sù... Phát nghi, anh lần đến... thì ra một đống xương người giữa những tấm da thú lạ. Nhìn kỹ những mảnh áo quần, cung tên, anh quả quyết là của người bạn cũ.

Có lẽ anh ấy đã không thể chịu nổi với những giày vò thống khổ của đói, khát, nóng, lạnh, với những trường hợp thú dữ nó vây quanh anh, nó rình rập từng chặng đường rong ruổi của anh, những cái mà người bạn điềm tĩnh của anh trước kia, đã suy nghĩ biết trước.

Trái lại người bạn của anh, ngày nay đã là một người giàu có vì đã biết điềm tĩnh, nhẫn nại.

Rời ra, mỗi một miếng vụn không đáng kể là gì; nhưng nếu hiệp lại muôn vàn miếng ấy, nó là một thế lực, một sức mạnh không còn ai là dám xem thường.

Một điều nhịn chín điều lành

Bài sưu tầm

Lời giới thiệu:

Nguồn của bài sưu tầm: Internet

Người sưu tầm: taratata

Người viết bình luận: khatvong

Tham gia viết bình luận tại Diễn đàn:

http://www.baihocthanhcong.com/forum/index.php?topic=106.0

Nội dung:

“Họ đã cưới nhau được một thời gian. Cũng như mọi đôi vợ chồng khác, họ cũng có lúc vui, lúc buồn, lúc hòa hợp, và cả khi 2 vợ chồng có chuyện lục đục. Có một lần họ cãi nhau rất lâu và dữ dội, mọi thứ dường như sắp nổ tung. Jack rất thất vọng còn Rose vô cùng tức giận.

Sau một tuần hai vợ chồng không nói chuyện, Jack nói với vợ: “Bây giờ cả hai ta bình tĩnh ngồi xuống. Anh có hai tờ giấy, anh và em sẽ cùng viết tất cả những gì khó chịu về nhau vào đây. Sau đó chúng ta sẽ trao đổi tờ giấy và nói chuyện tiếp sau”.

Và Rose bắt đầu viết, cô viết mải miết và say sưa đến nỗi không thèm ngẩng đầu lên nữa. Cô có quá nhiều thứ cần chê trách. Còn Jack, sau khi nhìn vợ rất lâu, anh cũng bắt đầu viết. Sau 15 phút, họ đổi giấy cho nhau.

Jack nhìn vào trang giấy kín những lời phàn nàn trách móc. Rose thực sự đã rất giận dữ. Khi Rose nhìn vào tờ giấy của chồng, cô thấy mình bối rối. Rose khóc. Ở tờ giấy của mình, Jack cũng viết kín nhưng chỉ là 1 dòng chữ:

Anh yêu em, em yêu ạ.”

Câu chuyện trên đây chứng minh một cách cụ thể cho câu tục ngữ "Một điều nhịn chín điều lành". Đây là một tình huống chúng ta rất hay gặp trên thực tế. Nhưng cũng thật ngạc nhiên và đau lòng là trong rất nhiều trường hợp mọi người cứ khư khư mình đúng còn người kia là sai để rồi những cuộc chiến tranh, những cuộc tranh luận cứ tiếp tục mãi mà không có hồi kết thúc.

Ta thử tưởng tưởng nếu trong câu chuyện trên, nếu Jack cũng viết vào tờ giấy của mình những lỗi của Rose (điều mà mọi người hay thường làm trên thực tế) thì điều gì sẽ xảy ra? Rose sẽ chứng minh mình đúng Jack sai, Jack sẽ chứng minh mình đúng Rose sai. Rose sẽ đưa ra 1000 lý do để chứng minh lỗi của Jack nhiều hơn lỗi của Rose. Ngược lại, Jack cũng sẽ đưa ra 1001 lý đo để chứng minh Rose có nhiều điều đáng trách hơn Jack.

Cuộc chiến tranh cứ tiếp diễn liên miên bất tận như vậy và sẽ chẳng có ai chịu nhường ai, ai cũng tưởng mình là người thắng cuộc nhưng rút cục cả 2 đều thua cuộc. Vì sao? Vì chắc chắn 2 bên đều phải hứng chịu những tổn thất và mất mát rất lớn trong cuộc chiến tranh này! Rõ ràng việc chứng minh ai đúng ai sai sẽ làm tốn thời gian và sức lực của cả hai bên và ít nhiều cũng làm cho tình cảm của họ bị rạn nứt. Và không biết chừng họ còn lôi kéo cả bố mẹ, bạn bè, anh em, hàng xóm vào cuộc tranh luận bất tận này.

Nhưng bây mọi chuyện sẽ diễn biến theo một chiều hướng hoàn toàn khác nếu một trong hai bên nắm được "bảo bối" “Một điều nhịn chín điều lành”. Giả sử hoặc là Rose hoặc là Jack thay vì trách móc người kia thì bây giờ nhìn thẳng vào mắt người kia và nói bằng sự chân thành và yêu thương: "Anh (hay em) có lỗi, anh biết lỗi của mình, anh hứa sẽ sửa và em hãy tha thứ cho anh!"

Ta thử tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra, ồ một điều kỳ diệu sẽ xảy ra, ngay lập tức (tôi khảng định là ngay lập tức) người kia sẽ giật mình và chắc chắn sẽ ngồi lặng đi để nghĩ lại về mình, nghĩ lại về mọi chuyện. Và rất có thể người đó sẽ nói: "Không! Chính em cũng có lỗi! Em cũng mong anh tha thứ cho em!"

Nếu như có một "bảo bối" trong cách cư xử thì tôi có thể khảng định câu "Một điều nhịn, chín điều lành" là một trong những bảo bối đó. Nhưng tất nhiên việc áp dụng "bảo bối" này không hề dễ dàng chút nào trên thực tế!

Làm thế nào để duy trì một tình yêu

Bài tự viết

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Như tôi đã viết trong bài Sự Thật Về Tình Yêu, dù ngắn hay dài (ngắn thì vài tháng, dài thì vài năm hay thậm chí vài chục năm) bất cứ một tình yêu nào đều phải có lúc chết đi. Tức là khi đó 2 người cảm thấy chán nhau. Đó là điều tất yếu xảy ra và không thể tránh được. Sau khi bài viết này được đăng đã có bạn viết thư hỏi tôi sự thật tình yêu là vậy thì liệu có cách nào để duy trì một tình yêu được không, tức là làm cho một tình yêu kéo dài được càng lâu càng tốt. Trong bài viết này tôi sẽ bàn về một số cách để duy trì cuộc đời của một tình yêu.

Tình yêu giống như bất cứ một sinh vật nào, nó cần “thức ăn” (hay chất dinh dưỡng) để duy trì cuộc sống của nó. Vậy thức ăn của tình yêu là gì? Một trong những món “khoái khẩu” của tình yêu là sự dệt mộng (sự tưởng tượng). Bất cứ một tình yêu nào đều bắt đầu bằng một sự dệt mộng và kết thúc bằng sự vỡ mộng. Ta yêu bắt đầu bằng sự tưởng tượng ra những đức tính tốt đẹp của người ta yêu (mà nhiều khi họ không hề có hay có rất ít). Ta tưởng như ta đã gặp một nàng công chúa hay một chàng hoàng tử bước ra từ trong chuyện cổ tích... Rồi quá trình yêu là cả một quá trình dệt mộng, ta tưởng tượng ra những điều cách xa với sự thật…

Cho đến một ngày kia ta vỡ mộng... Ta chợt nhận ra người ta yêu cũng bình thường (thậm chí tầm thường) như bao nhiêu người khác. Thậm chí có người còn gọi chàng hoàng tử (nàng công chúa) mà họ đã từng ngưỡng mộ trước kia bằng những danh từ như thằng (con) nhỏ nhặt, bủn xỉn, khốn nạn, lừa đảo… Vậy giữa "chàng hoàng tử" và "thằng khốn nạn" kia có gì khác nhau? Vẫn một con người đó, có khác chăng chỉ là do sự tưởng tượng của ta mà thôi!

Như vậy sau khi hiểu được nguồn “dinh dưỡng” chính nuôi sống tình yêu, ta hiểu rằng nếu muốn cho một tình yêu càng kéo dài thì một trong những cách duy trì tình yêu là kéo dài sự tưởng tượng, tức là kéo dài nguồn “thức ăn” để nuôi dưỡng tình yêu. Nói ra thì mang tính thủ thuật nhưng muốn duy trì được tình yêu bạn nên tạo ra cho mình một số sự bí ẩn (hay làm ra vẻ mình còn có nhiều điều, nhiều đức tính bí ẩn) để cho người mình yêu mãi mãi sẽ phải khám phá mình. Và tất nhiên nên tránh những điều kiện, những hoàn cảnh để cho người yêu có cơ hội nhìn nhận ra sự thật về tính cách, về chân tướng (tức là sự thật về sự “tầm thường”) của mình.

Qua đây ta hiểu vì sao nhiều cặp tình nhân vì một lý do nào đó ngăn cản không cho họ đến được với nhau thì tình yêu (hay nói đúng hơn là sự tưởng tượng) trong họ vẫn còn tồn tại mãi. Nhưng sự thật thì nếu những đôi tình nhân này có điều kiện đến được với nhau, có điều kiện gần gũi nhau thì tình yêu của họ sẽ chỉ kéo dài được một thời gian mà thôi vì lúc này họ đã vô tình tạo điều kiện để có thể nhìn ra sự thật, chân tướng về nhau. Nhiều đôi trong khi yêu nhau say đắm đã thốt lên “Không lấy được nhau thì chết!” nhưng sự thật thì nếu không lấy được nhau thì tình yêu của họ sẽ có điều kiện để sống mãi. Còn chính là “Lấy được nhau mới là chết!” vì sau một thời gian sống với nhau, nhiều cặp tình nhân yêu nhau nồng cháy này lại đưa nhau ra tòa để ly dị.

Tuy nhiên việc duy trì sự dệt mộng (sự tưởng tượng) trong tình yêu chỉ là một thủ thuật và chỉ mang tính chất tạm thời. Qua phân tích ở trên ta thấy tình yêu mà dựa trên sự tưởng tượng là tình yêu chứa đựng nhiều rủi ro (mặc dù nó sẽ đẹp và lãng mạn hơn).

Cá nhân tôi tin rằng bất cứ một tình yêu nào để bền vững cần phải trải qua yếu tố thử thách là thời gian. Tình yêu bền vững thông thường là tình yêu dựa trên sự thông cảm, hiểu biết, yếu tố ân nghĩa, sự kính trọng và sự cùng chia sẻ mục đích và tất cả điều này đều đòi hỏi thời gian để xây dựng và vun đắp. Hãy tạo điều kiện để cho người mình yêu hiểu rõ về tính cách của mình, với cả nét đẹp và nét xấu. Điều này sẽ làm cho tình yêu bớt đẹp đi, bớt lãng mạn đi nhưng nó cũng làm giảm bớt sự rủi ro và làm cho tình yêu có cơ hội được xây dựng trên một nền móng vững chắc (vững chắc hơn một tình yêu được xây dựng dựa trên sự tưởng tưởng).

Nói thì rất dễ nhưng trên thực tế để làm được việc này không hề dễ. Khi yêu, tôi và bạn, ai cũng muốn dệt mộng chứ mấy khi chúng ta muốn nhìn nhận chân tướng hay sự thật “tầm thường” về người mình yêu.

Thật ra đây là một vấn đề rất rộng, tôi sẽ viết tiếp các bài về đề tài này trong chuyên mục "Bàn về tình yêu".

Học cách để gặp may mắn

Bài sưu tầm
Nguồn: Phương Thành Trung - dịch từ Reader’s Digest
Người sưu tầm: minhkim

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Trên thế giới có 3 loại người: người may mắn, người xui xẻo và bình thường. Ai cũng muốn là người may mắn, nhưng không phải ai cũng được như thế. Nhưng nếu biết cách, bạn sẽ là người may mắn.

GS Richard Wiseman, ĐH Hertfordshire (Anh) đã làm một cuộc nghiên cứu cực kì công phu trên 400 người từ 18-84 tuổi trong suốt hơn 10 năm, để tìm hiểu về quy luật may mắn của con người.

Qua nghiên cứu này, ông đã rút ra được khá nhiều điều lý thú và hữu ích cho tất cả mọi người muốn mình trở nên may mắn hơn.

Cuộc sống là một trò chơi tìm kiếm

Trong một cuộc thí nghiệm, GS Wiseman đưa cho người may mắn và xui xẻo 2 tờ báo và hỏi họ: “Hãy tìm cho tôi có bao nhiêu tấm hình trong tờ báo này?” Người xui xẻo mất 2 phút, trong khi người may mắn chỉ mất có vài giây. Tại sao lại như vậy?

Vì ở ngay trang 2 của tờ báo có một dòng chú thích: “Đừng tìm nữa, tờ báo này có 43 tấm hình”. Cuộc thí nghiệm được làm lại nhiều lần và người xui xẻo chẳng bao giờ nhìn ra dòng chữ ấy.

Bài học rút ra là: người xui xẻo đã bỏ lỡ cơ hội vì họ quá bận rộn, quá tập trung vào những gì đang làm. Trong khi đó, người may mắn luôn biết nhận ra những gì khác biệt hơn là những gì họ tìm kiếm.

May mắn thường gõ cửa những người luôn sáng tạo và luôn biết cách làm mới mình, làm mới môi trường xung quanh mình.

Nếu ví sự may mắn là trái táo và môi trường quanh bạn là một vườn táo. Hàng ngày, bạn chỉ cứ hái mãi ở một vườn, càng ngày bạn sẽ càng khó tìm thấy, vì táo ít đi từng ngày.

Nhưng nếu bạn sang một vườn táo mới, xác suất hái được táo của bạn sẽ tăng lên đột ngột. Đó chính là sự may mắn!

Biết là mình may mắn

Sở dĩ GS Wiseman chia ra làm hai loại người: may mắn và không may mắn vì… chính họ đã tự nhận mình là như vậy. Cùng một sự việc, người may mắn và xui xẻo có thể nhìn dưới 2 khía cạnh khác hẳn nhau.

Cũng như một đội tuyển tham dự Olympic vậy, năm nay họ thi đấu chỉ đoạt huy chương đồng, sang năm, họ tập luyện chăm chỉ hơn và rồi đạt huy chương bạc. Nhưng bạn hãy thử đoán xem, lúc nào họ vui hơn?

Khi đoạt huy chương bạc, họ cảm thấy xui xẻo vì chỉ còn một chút nữa thôi là họ có thể làm được điều tốt nhất. Còn khi chỉ đoạt huy chương đồng, họ lại thấy may mắn, vì nếu họ không cố gắng dù chỉ là một chút nữa thôi thì họ đã không có gì cả.

Các nhà nghiên cứu gọi đây là hiện tượng suy nghĩ “phản thực” (counter-factual). Những người may mắn là người biết biến sự xui xẻo thành cảm giác may mắn.

Trong một thí nghiệm khác, GS Wiseman đặt ra trường hợp rằng: một ngày bạn vào nhà băng, thế rồi bất chợt bọn cướp xuất hiện, chúng bắn bừa một viên đạn thế nào lại trúng vào vai bạn. Quan điểm của người xui xẻo là: “Ôi trời, sao tôi xui xẻo đến thế. Đến nhà băng ngày nào không đến, lại đến đúng ngày có cướp viếng, đã thế lại bị tai bay đạn lạc”.

Trong khi đó, quan điểm của người may mắn là: “Ôi may quá! Đạn chỉ trúng vào vai mà không vào đầu mình”!

Chính quan điểm ấy giúp họ có một cuộc sống tràn đầy tự tin và hy vọng. Họ luôn lạc quan ngay cả khi khó khăn nhất.

Luyện để trở thành người may mắn

Mục đích của nghiên cứu này là rút ra những kinh nghiệm và thói quen có thể giúp chúng ta tìm thấy nhiều sự may mắn hơn.

GS Wiseman tổ chức một cuộc trao đổi giữa hai nhóm người. Những người may mắn sẽ nói về cách họ suy nghĩ, cảm nhận về cuộc sống, cách họ tìm kiếm may mắn, phá vỡ các thói quen và giải quyết những xui xẻo.

Những người xui xẻo được giao nhiệm vụ là hãy thay đổi một số thói quen, lối sống. Sau đó chỉ một tháng, những kết quả báo lại thật bất ngờ: 80% số người xui xẻo đã cảm thấy sống tốt hơn, vui vẻ hơn và may mắn hơn.

Piper, một người thuộc nhóm xui xẻo nói: “Tôi đã tự lập ra một số sở thích và thói quen bất chấp những hạn chế của mình. Ví dụ như vào các sáng thứ 7, tôi rất muốn đi câu, vì vướng chuyện học lại thôi.

Nhưng lúc đó, tôi vẫn cứ đi câu bất chấp vẫn còn một đống bài ở nhà. Trong khi câu cá, chúng tôi đã trao đổi cùng nhau về bài luận, tôi đã nhận ra khá nhiều điều lý thú và tôi đã có một bài luận điểm A”.

Alesadra nói: “Tuần trước, tôi thấy có một cái váy rất đẹp, nhưng không mua. Hôm sau tôi quay lại để mua thì người ta đã bán mất. Nếu là trước đây, tôi sẽ thất vọng, buồn rầu mà đi về. Nhưng sau khi đi một vòng, tôi lại tìm được một cái khác đẹp hơn và còn rẻ hơn thế. Thật là may mắn”!

Có lẽ, may mắn hay xui xẻo cũng chỉ là một khái niệm trìu tượng và do quan điểm của mỗi chúng ta. Vậy là bài học rút ra ở đây thật sự chẳng có gì cao siêu cả.

Nếu bạn muốn là người may mắn, hãy tự xếp hạng mình là người “số đỏ”. Hãy luôn suy nghĩ tích cực, rằng những may mắn đến với bạn là do bạn xứng đáng được hưởng, còn những xui xẻo chẳng qua là những thử thách giúp chúng ta cứng cỏi hơn mà thôi.

Hãy nhớ rằng: “Khi một cánh cửa sập lại với bạn, chắc chắn sẽ có 5, 7 cánh cửa khác trải thảm đỏ đón bạn”!

Cuộc đời do bạn quyết định - bí quyết 90/10

Bài sưu tầm
Nguồn: emotino.com
Người sưu tầm: Nang_chang2

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Bí quyết 90/10 là gì? 10% cuộc đời là những gì xảy đến đối với bạn, 90% cuộc đời là do những phản ứng của bạn đối với những chuyện xảy ra.

Thế nghĩa là sao? Giờ hãy thử xét một ví dụ:

Bạn đang dùng điểm tâm cùng với gia đình. Con bạn làm đổ cà phê lên áo bạn. Chuyện đó xảy ra bất chợt, bạn không kiểm soát được.

Ðiều xảy ra tiếp sau đó là phản ứng thuộc quyền quyết định của bạn.

Bạn mắng cháu. Cháu phát khóc.

Bạn trách cả vợ mình đã đặt tách cà phê quá gần rìa bàn. Hai người bắt đầu cãi nhau một hồi.

Bạn đùng đùng bước lên lầu thay áo. Khi bạn trở xuống con bạn vẫn còn khóc, chưa ăn xong để đi học. Cháu bị lỡ chuyến xe đưa đón. Vợ bạn phải hối hả đi làm. Bạn đi nhanh ra, đưa con đến trường. Sợ trễ, bạn chạy xe vượt tốc độ cho phép. Sau khi chịu phạt nặng, bạn đưa con tới trường trễ hết 15 phút.

Con bạn chạy nhanh vào lớp không kịp chào bạn. Bạn đến văn phòng trễ 20 phút, lại thấy mình bỏ quên chiếc cặp ở nhà...

Một ngày của bạn đã bắt đầu thật khủng khiếp. Chuyện càng lúc càng tệ hại tiếp tục xảy ra...

Buổi chiều bạn buồn chán trở về nhà để thấy vợ con không vui vẻ đón mừng mình như ngày hôm trước.

Tại sao bạn có một ngày buồn chán như thế?

A. Tại tách cà phê chăng?
B. Tại con bạn chăng?
C. Tại người cảnh sát à?
D. Do bạn gây ra đấy chứ?

Câu trả lời đúng là D. Bạn đã không làm chủ cái 90% thuộc quyền phản ứng của mình.

Cách phản ứng chỉ trong năm giây của bạn đã tạo nên một ngày bất hạnh.

Bạn cũng đã có thể phản ứng một cách khác.

Khi tách cà phê đổ, cháu bé muốn khóc, bạn đã có thể nói: “Không sao đâu con, lần sau con nên cẩn thận hơn một chút”.

Bạn nhẹ nhàng lên lầu thay áo và mang theo chiếc cặp. Bạn xuống nhà vừa kịp vẫy tay chào lại cháu bé lên xe đưa đón.

Vợ chồng bạn hôn nhau rồi cùng đi làm.

Bạn đến văn phòng sớm năm phút và vui vẻ chào các đồng nghiệp buổi sáng. Có lẽ sếp cũng khen bạn về một ngày làm việc có hiệu quả.

Hãy nhớ rằng phản ứng của bạn rất quan trọng. Chuyện bất ngờ xảy ra chỉ chiếm 10%, quyết định phản ứng của bạn chiếm tới những 90%.

Hãy nhớ và áp dụng bí quyết 90/10 cho mọi việc xảy ra trong ngày, bạn sẽ thấy cuộc đời bạn tốt hơn thật nhiều.

Chúc bạn thành công!

Những câu nói hay về nguyên lý cho và nhận

Bài sưu tầm
Người sưu tầm: khatvong

Lời giới thiệu:

Nội dung:

Nếu là con chim, chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?


Trích "Một khúc ca xuân"
Tố Hữu

Một trong những hạnh phúc lớn nhất của đời người là hỗ trợ và nhìn thấy những người quanh mình hạnh phúc và phát triển bản thân vì như thế đương nhiên mình cũng hạnh phúc và phát triển bản thân; Cho không chỉ để nhận (cho để nhận) mà là cho thì đồng thời ngay tại thời điểm đó đã là nhận rồi, đâu cần phải đợi để nhận. Cho nghĩa là hạnh phúc. Cho là nhận!

Nguyễn Khắc Linh
SachHay.com

Điều gì xảy ra khi một bông hoa nở trong rừng sâu mà chẳng ai ca ngợi nó, chẳng ai biết tới hương thơm của nó, chẳng ai đi ngang qua và nói "Đẹp đấy!", chẳng ai thưởng thức cái đẹp của nó, niềm vui của nó - chẳng ai chia sẻ. Điều gì xảy ra cho bông hoa này? Nó có chết không? Nó có đau khổ không? Nó có trở nên hoang mang sợ hãi không? Nó có tự tử không?

Nó cứ nở hoa, nó đơn giản cứ nở hoa. Chẳng có gì khác biệt việc liệu có ai đó đi qua hay không; điều đó không liên quan đến nó. Nó cứ tỏa mãi hương thơm của mình theo gió. Nó cứ dâng tặng niềm vui của mình cho Thượng đế, cho cái toàn thể.


Trích "Trưởng thành - trách nhiệm là chính mình"
Osho

Sức mạnh của ý chí Bài viết được quan tâm

Bài sưu tầm
Nguồn: Internet
Người sưu tầm: taratata

Lời giới thiệu:

Nội dung:


Ngôi trường nhỏ trong làng được sưởi ấm bằng lò than kiểu xưa, bụng phình tròn vo. Một cậu bé có nhiệm vụ đến sớm, đốt lò sưởi ấm phòng học trước khi thầy giáo và các bạn vào lớp.

Một sáng nọ, khi mọi người tới trường, họ thấy trường bốc cháy. Họ kéo được cậu ra khỏi đám cháy. Họ kéo được cậu ra khỏi đám cháy trong trường hợp ''thập tử nhất sinh''. Phần dưới cơ thể cậu bé bị bỏng nặng. Cậu được đưa đến một bệnh viện gần đó.

Nằm trên giường, cậu bé bị phỏng kinh khiếp nửa tỉnh nửa mê, thoáng nghe bác sĩ nói chuyện với mẹ cậu. Bác sĩ nói với mẹ cậu rằng cậu sẽ chết - đó là điều tốt nhất - vì đám cháy đã huỷ hoại phần dưới cơ thể của cậu.

Nhưng cậu bé không muốn chết. Cậu quyết phải sống và trước sự kinh ngạc của bác sĩ, cậu đã sống. Khi mối nguy hiểm tạm qua đi, cậu bé lại nghe bác sĩ nói phần dưới cơ thể cậu bị tổn hại đến mức lẽ ra chết thì hay hơn bởi vì cậu sẽ là kẻ vô dụng sống một cuộc đời tàn phế.

Một lần nữa, cậu bé dũng cảm quyết định mình không là người tàn phế. Cậu sẽ đi lại được. Nhưng rủi thay, phần cơ thể từ thắt lưng trở xuống không thể vận động, hai chân tong teo và không có sức sống.

Cuối cùng, cậu bé được về nhà. Hằng ngày, mẹ cậu xoa bóp đôi chân nhỏ, nhưng chúng không có cảm giác, không điều khiển được, không làm gì được, tuy nhiên, niềm tin là mình sẽ đi lại được thì vẫn mạnh mẽ như trước.

Khi không nằm trên giường, cậu phải giam mình trên xe lăn. Một buổi sáng trời nắng giáo, mẹ cậu bé đẩy xe lăn ra sân để cậu được hít thở không khí trong lành. Hôm đó, thay vì ngồi yên, cậu phóng mình ra khỏi xe lăn, lết người ra bãi cỏ, hai chân kéo lê theo sau.

Với cách di chuyển đó, cậu bé đến được hàng rào trắng bao quanh khu nhà. Bằng mọi nỗ lực, cậu đu mình đứng lên dựa hàng rào. Sau đó, từ cọc rào này sang rào khác, cậu lê mình đi dọc theo hàng rào, nhủ thầm mình sẽ đi được. Mỗi ngày cậu tập đi như vậy cho tới khi tạo thành một lối đi mòn nhẵn dọc theo hàng rào quanh nhà. Cậu không mong muốn gì hơn là đem lại sức sống cho đôi chân tong teo kia.

Cuối cùng, nhờ bàn tay của mẹ, nhờ ý trí sắt đá, cậu đã tự đứng dậy, rồi đi cà nhắc từng bước, rồi đi một mình rồi sau đó chạy.

Cậu bắt đầu đi bộ đến trường, rồi bắt đầu chạy tới trường,rồi chạy để tận hưởng niềm vui sướng được chạy. Sau này, khi vào đại học, cậu đã tham gia vào đội điền kinh của nhà trường.

Người thanh niên trẻ, người mà không ai nghĩ rằng có thể sống nổi, không bao giờ bước đi được, không bao giờ chạy được - người thanh niên đầy ý chí đó chính là bác sĩ Glenn Cunningham, người chạy nhanh nhất thế giới trong cự ly một dặm.

Bài học về lòng kiên trì - nguyên lý hoa thuỷ tiên vàng Bài viết được quan tâm

Bài dịch
Nguồn: http://www.hark.net.au/inspirational/daffodil.htm
Người dịch: Nang_chang2

Lời giới thiệu:

Giới thiệu của người dịch:

Câu chuyện này cho chúng ta bài học về lòng kiên trì. Chúng ta thường đặt ra các mục tiêu để thực hiện, nhưng không phải ai cũng đủ kiên nhẫn để hoàn thành nó. Chúng ta nản lòng quá sớm. Nhưng nếu biết tin tưởng và kiên trì từng bước một thực hiện, chúng ta có thể thay đổi cuộc sống của mình. Và hơn nữa, khi nhận ra điều đó, hãy bắt tay ngay vào công việc của mình.

Nội dung:


Vài lần, con gái tôi gọi điện và nói, “Mẹ, mẹ phải đến xem những bông thuỷ tiên vàng trước khi chúng tàn.” Tôi rất muốn đi, nhưng đó là một quãng đường 2 giờ đồng hồ lái xe từ Laguna đến Hồ Arrowhead.

“Mẹ sẽ đến vào thứ ba tới.” Tôi hứa, một cách bất đắc dĩ, vào cuộc gọi lần thứ ba của nó.

Thứ ba kế đó là một ngày mưa ảm đạm và lạnh lẽo. Nhưng vì đã hứa nên tôi phải đi. Khi cuối cùng tôi cũng đến được nhà Carolyn, ôm hôn và chào những đứa cháu của mình, tôi nói, “Hãy quên những bông thuỷ tiên đi, Carolyn! Đường đầy mây và sương không thể nhìn thấy gì, và không có gì trên thế giới này trừ con và những đứa trẻ có thể khiến mẹ chịu đựng nó để lái xe thêm một inch nào nữa!”

Con gái tôi mỉm cười và nói, “Chúng ta vẫn lái xe trong tình trạng này được mà mẹ.”

“Con sẽ không thể khiến mẹ bước ra đường cho đến khi trời quang đãng trở lại, và đó là khi mẹ về nhà!” Tôi kiên quyết.

“Con đã hy vọng mẹ sẽ đưa con ra chỗ sửa để lấy xe của con. “

“Chúng ta sẽ phái đi bao xa?”

“Chỉ qua mấy toà nhà là đến,” Carolyn nói, “Con sẽ lái xe.”

Sau vài phút, tôi hỏi, “ Chúng ta đang đi đâu đây? Đây không phải là đường đến gara!”

“Chúng ta đang đi đến gara, chỉ có điều bằng con đường dài hơn thôi.” Carolyn mỉm cười, “bằng con đường hoa thuỷ tiên vàng. “

“Carolyn,” Tôi nói nghiêm khắc, “quay xe lại đi.”

“Thôi nào mẹ, mọi việc sẽ ổn thôi, con hứa. Mẹ sẽ không bao giờ tha thứ cho mình nếu mẹ để lỡ mất cảnh tượng này đâu.”

Sau khoảng hai mươi phút, chúng tôi rẽ vào một con đường sỏi và tôi thấy một nhà thờ nhỏ. Ở bên phía xa của nhà thờ, tôi thấy một tấm biển viết tay: “Vườn hoa thuỷ tiên vàng.”

Chúng tôi ra khỏi xe và dắt theo những đứa trẻ, tôi theo Carolyn đi xuống con đường mòn. Rồi chúng tôi rẽ vào một góc của con đường, và tôi nhìn lên, sững sờ.

Trước mắt tôi là một cảnh tượng kỳ diệu. Nó giống như có ai đó đã trút cả một thùng to toàn vàng trải từ trên đỉnh núi xuống vậy. Những bông hoa được trồng theo những vòng xoáy rực rỡ, những dải màu da cam, trắng, vàng chanh, hồng cam, vàng nghệ và vàng bơ. Mỗi màu khác nhau được trồng thành từng nhóm, hoà quyện và chảy như dòng sông màu của riêng chúng. Có năm acre hoa được trồng ở đó.

“Nhưng ai đã làm điều này?” Tôi hỏi Carolyn.

“Chỉ một người phụ nữ,” Carolyn trả lời. “Bà ấy sống trên mảnh đất này. Kia là nhà bà.”

Carolyn chỉ vào một ngôi nhà có hàng rào, trông nhỏ nhắn và khiêm nhường giữa khung cảnh tráng lệ xung quanh. Chúng tôi đi bộ lên chỗ đó. Ngoài hiên nhà, chúng thôi thấy một tấm biển: “Câu trả lời cho những câu hỏi mà tôi biết bạn đang thắc mắc”.

Câu trả lời đầu tiên rất đơn giản: “50.000 củ”. Câu thứ hai là: “ Mỗi lần một củ, bởi một người phụ nữ. Hai bàn tay, hai chân, và một bộ não rất nhỏ bé.” Câu trả lời thứ ba là: “Bắt đầu năm 1958.”

Đó là nguyên lý hoa thuỷ tiên vàng. Với tôi, khoảnh khắc đó đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi nghĩ về người phụ nữ đó, người mà tôi chưa bao giờ gặp, trên bốn mươi năm trước, đã bắt đầu - mỗi lần một củ - để mang cái đẹp và niềm vui đến vùng núi hẻo lánh xa xôi này.

Chỉ trồng từng củ một, năm này qua năm khác, nhưng bà đã thay đổi thế giới. Người phụ nữ không quen biết đó đã mãi mãi thay đổi thế giới bà ấy đang sống. Bà ấy đã tạo ra một điều không thể miêu tả được thành lời, nguy nga, tráng lệ, kì diệu.

Nguyên lý mà vườn hoa của bà đã dạy tôi là một trong những nguyên lý tuyệt vời nhất. Đó là, học để đạt được mục đích và mong muốn của mình từng bước một - thường chỉ là từng bước nhỏ - và học để yêu công việc mình đang làm, học để sử dụng những khoảng thời gian nhỏ bé.

Khi chúng ta góp nhặt những mảnh nhỏ bé ấy, với những nỗ lực hàng ngày, chúng ta sẽ nhận ra rằng mình cũng có thể đạt được những kết quả tuyệt vời. Chúng ta có thể thay đổi thế giới.

“Nó làm mẹ hơi buồn,” Tôi thú nhận với Carolyn. “Nếu mẹ nghĩ tới một mục tiêu từ 35 hay 40 năm trước và thực hiện nó từng bước một trong suốt những năm qua thì mẹ đã đạt được những gì? Hãy nghĩ đến những gì mà mẹ đã có thể thực hiện!”

“Vậy mẹ hãy bắt đầu từ ngày mai.” Con gái tôi nói.

Thật là vô ích khi cứ nghĩ đến thời gian đã trôi qua trong quá khứ. Cách để học được từ bài học này là, thay vì nuối tiếc khoảng thời gian đã mất, hãy hỏi, “Mình có thể vận dụng nó như thế nào cho ngày hôm nay?”